VÂN HẢI NGỌC CUNG DUYÊN - Trang 540

Đường Kinh Thiên vừa đứng vững thì lập tức giơ kiếm lên xem, thấy cây
Du long kiếm vẫn chưa sao thì mới yên lòng. Chỉ nghe Kim Nhật lớn giọng
nói: “Tôn giá có phải là Đường thiếu chưởng môn của phái Thiên Sơn
không? Võ công giỏi lắm, bội phục, bội phục! Các vị đã đến đúng theo lời
hẹn, Mạnh tiên sinh sai tôi đến đây cảm tạ các vị, tiếp đãi không chu đáo,
mong được thứ tội!” Giọng nói của y tựa như tiếng kim loại gõ vào nhau
nghe rất chối tai, nói xong câu ấy thì đã lướt lên đến lưng chừng núi.
Đường Kinh Thiên lạnh mình, thầm nhủ: “Té ra lại là một sứ giả của Mạnh
Thần Thông, ma đầu này quả nhiên thần thông quảng đại, danh đồn không
ngoa, có nhiều kỳ nhân dị sĩ cam lòng nghe theo y.” Chàng nghĩ chưa dứt
thì chợt nghe một tiếng hú dài, Phùng Lâm đã lướt qua người chàng, bà ta
thi triển khinh công tuyệt đỉnh phóng vọt người lên như cơn gió, thân pháp
của bà ta còn cao hơn Kim Nhật nhiều. Đường Kinh Thiên và Kim Nhật
vừa mới giao thủ, tuy chỉ có vài chiêu nhưng đôi bên đều thi triển tuyệt học
cả đời, về mặt binh khí thì đôi bên không ai hơn ai, nhưng về nội công thì
Đường Kinh Thiên hơi nhỉnh hơn, có điều Kim Nhật cũng chỉ thối lùi hơn
Đường Kinh Thiên mấy bước, đủ thấy công lực của y cũng thuộc hàng cao
thủ võ lâm. Lúc này Phùng Lâm đã đuổi theo, những người khác thì đều
ngừng bước.
Băng Xuyên thiên nữ cười nói với chồng: “Xem ra dì còn háo cường hơn
cả người trẻ tuổi, cần gì phải đuổi theo y.” Nàng chỉ nghĩ Phùng Lâm háo
thắng nên đích thân ra tay tỉ thí với Kim Nhật.
Đường Kinh Thiên ngẩng đầu kêu lên: “Không xong!” Té ra Phùng Lâm
không đuổi về hướng của Kim Nhật, Kim Nhật chạy về phía đông, còn
Phùng Lâm thì lại lẩn mất trong khu rừng ở phía tây. Nơi ấy cây cối rậm
rạp hơn phía đông. Một hồi sau vợ chồng Trần Thiên Vũ chạy tới đáp tạ
Đường Kinh Thiên, Đường Kinh Thiên cũng chào hỏi họ, Trần Thiên Vũ
nói: “Chúng tôi cũng nhận được lời hẹn của Tào Cẩm Nhiđến Mang Sơn tụ
hội. Lúc nãy người đó tự xưng là sứ giả của Mạnh Thần Thông đến đón
chúng tôi, không biết thế nào mà y vừa gặp Giang Nam thì đã biến sắc, đòi
bắt Giang Nam, bởi vậy chúng tôi mới động thủ.” Khi chàng đang nói thì
Giang Nam chạy tới thở hổn hển, trả kiếm cho U Bình, chàng ta cười hì vì:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.