VẠN HUÊ LẦU DIỄN NGHĨA - Trang 132

Tiêu Đình Quý nói:
- Nay ta lập đặng công lớn như vậy, ngươi lấy chi mà đãi ta?
Lý Thành nói:
- Thật tôi cũng có lòng muốn đãi tướng quân, song đêm hôm không sửa
soạn kịp, chỉ có rượu ngon ở đây mà thôi.
Tiêu Đình Quý nói:
- Có rượu đem đây uống chơi cũng được, cần gì phải có món ngon vật lạ.
Lý Thành lật đật lấy rượu ngon đem ra cho Tiêu Đình Quý uống.
Lúc ấy Tiêu Đình Quý phần thì đói bụng, phần thì thèm rượu nên uống cho
đến say mèm.
Lý Thành thấy Tiêu Đình Quý say như chết thì bàn với vợ:
- Nay Tiêu Đình Quý lấy được hai cái thủ cấp này thì công lớn biết dường
nào. Nay nó say mèm rồi thì ta giết nó đoạt lấy công ấy, ắt đặng quyền cao
chức trọng.
Trầm thị mừng rỡ nói:
- Thế thì dịp may đem đến không nên bỏ qua.
Nói rồi liền gọi con là Lý Đại cùng bàn bạc để làm chuyện ấy.
Lý Đại nói:
- Nếu cha muốn tính việc này thì phải làm cho kín đáo, nếu để lậu chuyện
rất nguy hiểm.
Lý Thành nói:
- Thì phải làm cho kín đaó mới được.
Nói rồi liền đem dây ra trói Tiêu Đình Quý rồi cầm đao muốn chém.
Lý Đại thấy vậy nói:
- Không cần giết nó bằng gươm đao. Cha con ta khiêng nó đem ném xuống
sông cho mất xác thì hay hơn.
Hai cha con trù tính xong liền khiêng Tiêu Đình Quý ném xuống sông Yến
Tử rồi trở về sắp đặt gói hai cái thủ cấp đem đến Tam Quan mà dâng công.
Bấy giờ Địch Thanh khi thoát ra khỏi vòng vây rồi thì muốn lên núi mà
đánh nữa, nhưng bị anh em Ngưu Kiện bắn tên không lên nổi, nên phải trở
về. Lúc đến sông Yến Tử thì con ngựa không chịu đi vòng mà nhảy xuống
nước chạy như bay. Địch Thanh lấy làm lạ không biết cớ gì. Lúc về đến trại

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.