VẠN HUÊ LẦU DIỄN NGHĨA - Trang 153

Ngưu Kiện nói:
- Phải .
Trương Trung, Lý Nghĩa nghe nói nổi giận mắng:
- Té ra ngươi là cường đạo ở Ma Bàng sơn trước đã cướp chinh y của anh
em ta, làm cho đại ca ta thiếu chút nữa mất mạng. Nay ta gặp ngươi đây thì
quả là gặp cựu thù rồi.
Nói rồi vung đao chém Ngưu Kiện. Ngưu Kiện đỡ đao ra rồi nói: .
- Xin tướng quân bớt giận, để tôi phân rõ một đôi điều cho tướng quân
nghe. Vả chuyện đoạt chinh y đó không phải là tại tôi ấy là tại Tôn Vân sai
người đem thơ và lễ vật đến cậy tôi làm như vậy đặng trả thù. Khi ấy tôi
nghe lầm, đến sau nghĩ lại ăn năn thì chuyện đã lỡ. Nay tôi đem chinh y trả
lại cho Dương Nguyên soái, xin tướng quân làm ơn dắt tôi đến ra mắt.
Trương Trung hỏi: .
- Vậy ngươi tên họ là chi?
Ngưu Kiện nói:
- Tôi là Ngưu Kiện.
Trương Trung hỏi:
- Còn một người nữa ở đâu?
Ngưu Kiện nghe hỏi thì nghĩ thầm:
- Nếu ta tỏ thiệt Ngưu Cang còn ớ trên núi Đại Lang sơn, ắt là chúng nó
đến đó mà đánh phá.
Nghĩ như vậy, Ngưu Kiện nói:
- Còn một người nữa là Ngưu Cang đã bỏ tôi mà đi xứ nào không biết.
Trương Trung nghe nói thì nạt lớn:
- Ngươi đã đầu Táng Thiên vương rồi, nay ngươi lại muốn đầu Nguyên
soái nữa sao? Thế thì người có mưu kế chi đây?
Nói rồi vung đao chém tới. Ngùn Kiện có ý muốn đầu hàng nên cứ đỡ
thương không chịu đánh. Lý Nghĩa thấy vậy nói:
- Ngưu Kiệm Nếu ngươi có ý muốn đầu hàng thì phải thề đi.
Ngưu Kiện nói:
- Tôi là Ngưu Kiện, nếu không thiệt dạ đầu hàng thì phải chết vì gươm
đao.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.