VẠN HUÊ LẦU DIỄN NGHĨA - Trang 154

Hai người thấy Ngưu Kiện đã thật tình liền bãi binh, dắt về ra mắt Dương
Nguyên soái.
Dương Nguyên soái hỏi Ngưu Kiện:
- Bấy lâu nay ngươi chiếm cứ Ma Bàng sơn, ta cũng nghĩ ngươi là lũ kiến
chòm ong nên cũng bỏ qua. Đến nay ngươi dám đoạt chinh y của triều
đình, làm liên lụy đến Địch Thanh. Vả lại ngươi đã đầu giặc rồi sao còn đến
đây đầu hàng ta?
Ngưu Kiện nói:
- Xin Nguyên soái rộng lượng để tôi kể lại mọi việc cho Nguyên soái nghe.
Nguyên việc đoạt chinh y đó là do Tôn Vân viết thơ sai người đem đến Ma
Bàng sơn khiến anh em tôi làm như vậy. Anh em tôi làm lỡ chuyện nay
nghĩ lại thì ăn năn, nên đem chinh y dâng lại cho Nguyên soái để chuộc tội.
Nguyên soái hỏi:
- Vậy chớ Tôn Vân là người thế nào mà sai khiến các ngươi .
Ngưu Kiện nói:
- Tôn Vân là em ruột Tôn Tú.
Nguyên soái hỏi Địch Thanh:
- Vậy ngài có thù chi với Tôn Tú và Tôn Vân chăng?
Địch Thanh thuật hết sự tình cho Dương Nguyên soái nghe.
Nguyên soái lại hỏi Ngưu Kiện:
- Vậy thơ của Tôn Vân bây giờ ở đâu?
Ngưu Kiện nói:
- Thơ lúc ấy tôi đốt trại thì đã cháy rụi hết rồi.
Nguyên soái nói:
- Phải chi thơ ấy mà còn thời ta cũng bảo tấu với triều đình đặng trừ mối
hiểm họa.
Địch Thanh nói:
- Xin Nguyên soái để thủng thỉnh rồi bọn nịnh thần cũng phải bị loại trừ.
Còn Ngưu Kiện đây đã biết hối cải xin Nguyên soái mở lòng nhân đức mà
dung cho nó một phen.
Nguyên soái nói:
- Thôi ta cũng nghe lời Địch vương thân mà dung cho nó, song phải đánh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.