VẠN HUÊ LẦU DIỄN NGHĨA - Trang 184

- Dương Tôn Bảo thật cả gan. Bấy lâu nay trẫm tưởng nó là người trung
nghĩa đại thần, té ra nó cũng là một loại gian tà không kể đến nợ nước ơn
vua. Thôi để trẫm sai ngươi ra Tam Quan mà bắt nó về đây.
Bàng Hồng nghe vua phán như vậy thì nghĩ thầm:
- Nếu bắt Dương Tôn Bảo về trào thì Dư Thái quân và Địch Thái Hậu thế
nào cũng binh vực chúng nó, ta làm thế nào mà giết được.
Nghĩ như vậy liền tâu: .
- Dương Tôn Bảo là người trấn giữ biên cương đã hai mươi năm binh
quyền rất mạnh, nếu bắt về trào ắt tìm cách quấy phá triều đình.
Thiên tử hỏi:
- Vậy khanh tính thế nào?
Bàng Hồng tâu:
- Tôi tưởng Tiêu Đình Quý đã cung khai hết sự thật rồi, không còn tra xét
gì nữa, xin Bệ hạ cho một đạo thánh chỉ buộc Dương Tôn Bảo và Địch
Thanh phải tự sát nơi biên quan, còn Tiêu Đình Quý thì dẫn ra pháp trường
mà xử trảm.
Thiên tử nghe theo khiến Tôn Võ đem một đạo thánh chỉ và ba môn triều
điển ra Tam Quan cho Dương Tôn Bảo và Địch Thanh mà khiến hai người
phải tự xử lấy mình. Còn Tôn Tú thì làm giám thị mà chém Tiêu Đình Quý.
Khi Tôn Tú và Tôn Võ lãnh được chỉ thị rồi thì có lòng mừng. Còn các
trung thần đều quỳ một lượt mà xin vua xét
lại, song vua không nghe, mà cũng không ai dám đến Nam Thanh cung và
Vô nịnh phủ để báo tin cho Địch Thái Hậu và Dư Thái quân hay.
Còn Tôn Tú khi lãnh được thánh chỉ liền gấp rút đến thiên lao bắt Tiêu
Đình Quý mà dẫn ra pháp trường.
Tiêu Đình Quý ra đi thì chửi mắng vang trời, làm cho ai nấy đều kinh
ngạc.
Lúc ấy có gia đinh nơi Thiên Ba phủ hay tin trên chạy về báo với Dư Thái
hậu. Dư Thái hậu nổi giận lật đật lên kiệu thẳng đến giữa triều đình, song e
cứu Tiêu Đình Quý không kịp nên khiến Đỗ phu nhân, Mộc Quế Anh ra
giữa pháp trường mà ngăn trở không cho quân giám sát xuống đao.
Hai vị phu nhân ấy vừa đến pháp trường thì gọi lớn:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.