VẠN HUÊ LẦU DIỄN NGHĨA - Trang 207

được, còn tôi thì đi chẩn nơi Trần Châu mà việc khi mạng của chúng nó tôi
đều thấu, cho nên tôi phải hỏa tốc về trào, đặng mà tâu lại cho bệ hạ nghe
để mà trừ đảng gian thần thì mới bình an xã tắc được.
Thiên tử hỏi:
- Bao Công nói gian thần nào, ở đâu mà khi quân ngộ quốc không kiêng
phép nước.
Bao Công tâu:
- Trầm Quốc Thanh đây thật là gian thần, không kiêng phép nước.
Trầm Quốc Thanh nghe Bao Công tâu như vậy thì kinh hãi nghĩ thầm:
- Không biết lão này gọi mình là gian thần là ý gì? Vẫn biết mình cũng có
hành động sai quấy nhưng lão làm sao biết được?
Thiên tử nghe Bao Công tâu như vậy thì hỏi:
- Vì cớ gì mà Bao khanh lại biết Trầm Quốc Thanh là gian thần?
Bao Công tâu:
- Trầm Quốc Thanh thật là đứa đại gian, đại ác, chẳng kể pháp luật triều
đình.
Bao Công mới tâu bấy nhiêu điều thì Bàng Hồng xen vào tâu:
- Vả Bao Chuẩn đi chẩn bần nơi Trần Châu công việc còn chưa xong, Bệ
hạ lại chưa từng tuyên triệu mà dám bỏ việc trở về, ấy thật là kẻ không tuân
phép nước, rồi lại khua lưỡi đánh lưỡi kiếm điều mà dọa dẫm triều thần.
Xin Bệ hạ đừng nghe những lời vu vơ ấy, và khiến trở lại Trần Châu tiếp
tục làm cho xong việc.
Bao Công nói:
- Việc này tôi không nói đến Quốc trượng, sao Quốc trượng là người vô
can lại gánh vác làm chi?
Thiên từ nói:
- Khanh là người vô can, chớ nói nhiều lời như vậy.
Bàng Hồng nghe Thiên tử quở thì không dám nói nữa, sắc mặt có vẻ thẹn
thùng.
Thiên tử nghĩ thầm:
- Bao Công thuở nay là người chánh trực công bằng, nay
không triệu mà trở về đây chắc là có việc gì quan trọng chớ chẳng không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.