VẠN HUÊ LẦU DIỄN NGHĨA - Trang 257

khai cặn kẽ. Bây giờ Thiên Tử đã truyền dọn xa giá ra Trần Châu mà
nghênh tiếp Lý Thái Hậu
Lưu Thái Hậu nghe báo than:
- Không biết vì cớ gì mà Bao Chuẩn oán thù với ta như vậy cứ mong lòng
tra cho ra án đặng mà hãm hại Quách Hòe. Bây giờ phần ta là đích mẫu, thì
không lẽ Vương nhi đành lòng làm tội, song e Quách Hòe không khỏi bị tội
lăng trì. Tuy ta khỏi bị tội mặc lòng, song mặt mũi nào dám ngó Lý Thần
Phi nữa. Thôi, chẳng thà liều thác phứt cho rồi, chớ sống đây thì càng hổ
thẹn lắm.
Nghĩ như vậy bèn đóng cửa cung tự vận.
Lời bàn.

Mỗi người có một cuộc đời, trong thời gian hình thành cuộc đời ấy chứa
chất không biết bao nhiêu kỷ niệm đau buồn sướng khổ. Ai cũng muốn
vươn lên để tranh đoạt hưởng thụ, vì vậy tạo ra những hận thù, bất công,
độc ác. Cuối cùng cũng đến chỗ hủy diệt theo luật thiên nhiên mà thôi. Cái
giá trị nhất trong cuộc sống là không để cho mình phải ân hận trước lúc tạ
thế.
Lưu Thái Hậu chỉ vì ganh ty một lúc mà có những hành động phi nhân, dù
cho sống trong cao sang, quyền quý đến đâu mà trước lúc lâm chung bị hối
hận, đau khổ, thấy mình không xứng đáng làm người thì điều đó không
bằng sống bình thường mà đến lúc tạ thế vẫn thấy tâm hồn mình vui vẻ
không làm điều gì tội lỗi trong cuộc sống.
Lời xưa có nói: Đánh giá một con người, một cuộc sống chỉ chờ lúc họ tắt
tở mới biết được cuộc đời và giá trị con người ấy ra sao. Kẻ có tâm niệm
làm người thì trong lúc sống mỗi hành động phải kiểm điểm, cân nhắc
trước khi hành động, không nên làm bừa vì tham vọng để rồi hối hận khi
sắp rời cõi sống.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.