VẠN HUÊ LẦU DIỄN NGHĨA - Trang 276

Phạm Trọng Yêm nói:
- Không xong đâu, vì ngươi có tánh lỗ mãng, ta e việc không thành mà còn
gặp nguy khốn đấy.
Lưu Khánh nói:
- Không can chi đâu? Việc ấy cứ để mặc tôi.
Phạm Trọng Yêm làm thinh không nói, còn Lưu Khánh thì đợi tối đến
đằng vân qua Phiên trại, thấy đèn đuốc sang choang, chư tướng đang ăn
tiệc với nhau. Lưu Khánh chờ cho tướng sĩ say sưa rồi sa xuống lén vào
trong dinh để ám sát Tiết Đức Lễ. Đến chừng vào đến phòng rồi, vừa muốn
rút dao thì có một người con gái la lớn lên:
- Thích khách chớ chạy.
Lưu Khánh thất kinh, đằng vân không kịp bị người đàn bà ấy nắm áo kéo
lại. Lưu Khánh túng phải quay lại mà đánh. Người ấy một tay thì nắm Lưu
Khánh, còn một tay thì chống đỡ, và nói lớn:
- Ngươi là Nam man, sao dám đến trại ta mà làm thích khách, vậy ngươi
phải nói rõ cho ta nghe, kẻo mất mạng.
Lưu Khánh nói:
- Ta là Lưu Khánh ở bên dinh Tống, vì thấy Tiết Đức Lễ có Hỗn nguyên
chùy rất lợi hại, đã giết chết Nguyên soái ta nên ta nổi giận đến đây làm
thích khách.
Người con gái ấy thấy Lưu Khánh là bậc hảo hớn đem lòng thương, nói:
- Lưu tướng quân ơi! Tiết Đức Lễ là cha ruột của tôi, nếu tướng quân muốn
làm chuyện ấy thiệt là khó lắm. Vậy thì đi lại chỗ này đặng tôi nói chuyện
cho tướng quân nghe.
Vừa nói vừa kéo Lưu Khánh dắt đi.
Lưu Khánh nghĩ thầm: .
- Không biết con này là ai mà có cừ chỉ kỳ lạ như vậy. Thôi ta cứ đi theo nó
xem nó dụng ý gì cho biết.
Nói rồi theo người con gái đi vào hậu dinh.
Khi đã dắt Lưu Khánh vào phòng, người con gái ngồi lại nói rất dịu
dàng:
- Lưu tướng quân ơi! Lúc này cha tôi đang say, Lưu tướng quân lại đến đây

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.