VẠN HUÊ LẦU DIỄN NGHĨA - Trang 37

Khuyết Danh

Vạn Huê Lầu diễn nghĩa

Dịch giả: Mộng Bình Sơn

hồi thứ bảy

Giết ác nhân, Địch Thanh trừ hại

Tha tráng sĩ, Bao Công làm ơn

Địch Thanh và Lý Nghĩa khi thấy bọn gia tướng của Hồ Luân áp tới đánh
thì mỗi người đánh một vái làm cho bọn gia tưóng của Hồ Luân té nhào ra
xa, ôm đầu chạy hết.
Địch Thanh cười lớn nói:
- Anh em ta mới đá có vài cái mà chúng chạy hết rồi. Tuy vậy mà chưa phải
yên đâu. Hồ Luân sẽ đến đây làm dữ, chi bằng rút lui trước hay hơn.
Trương Trung nói:
- Đại ca nói rất phải. Tuy chúng ta không sợ gì tên Hồ Luân, nhưng chúng
kéo đến hàng trăm, hàng ngàn thì cũng làm phiền cho hàng xóm.
Anh em Địch Thanh vửa toan ra đi thì bọn Hồ Luân kéo đến đông nghẹt.
Hồ Luân hét to:
- Đứa nào giỏi đánh thì đánh ta đây!
Vừa nói Hồ Luân vừa chạy xốc tới. Địch Thanh đứng dậy vỗ vai Hồ Luân
định tỏ vài lời phải trái, nhưng bàn tay Địch Thanh đè nặng trên vai, làm
cho Hồ Luân té quỵ xuống đất.
Hồ Luân hét to:
- Các ngươi mau bắt chúng nó đem về dinh cho ta.
Địch Thanh nói:
- Hồ Luân! Ngươi hãy lại đây mà bắt ta, chớ mấy thằng tay sai của ngươi
đã sợ ta chạy hết rồi.
Hồ Luân nghe nói nổi nóng xốc lại bị Địch Thanh thộp ngực ném xuống
lầu. Mấy đứa gia đinh thấy vậy chạy lại thì Hồ Luân đã vỡ sọ nằm chết
tươi.
Bọn gia đinh sợ hãi nên vội chạy về báo với Hồ Khôn, còn ba anh em Địch
Thanh lúc này đang lúc lúc tửu hứng, cùng nhau tiếp tục ngồi uống rượu,
quên cả việc dự tính rời khỏi Vạn Huê Lầu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.