VẠN HUÊ LẦU DIỄN NGHĨA - Trang 67

Lý Kế Anh cười nói:
- Phải chi lúc nãy hai anh nói như vậy thì tôi đâu có đánh làm chi. Nay
Bàng Hồng là một đứa nịnh thần, chẳng sớm thì muộn cũng mang họa. Tôi
tưởng chúng ta ở với nó cũng chẳng ra chi, nên bỏ trốn tìm chỗ khác mà
làm ăn thì khá hơn.
Bàng Hưng, Bàng Hỷ nói:
- Chúng tôi cũng muốn như vậy, song trong lưng không có tiền biết lấy chi
làm lộ phí.
Lý Kế Anh nói:
- Nếu hai anh chịu đi thì mọi chi phí dọc đường từ đây về Sơn Tây tôi chịu
cho.
Bàng Hưng, Bàng Hỷ mừng rỡ, theo Lý Kế Anh trở về Sơn Tây.
Dọc đường khi đi ngang qua núi Thiên Cái sơn bị mấy tên lâu la ra đón
đường, ba người đánh bọn lâu la chạy hết rồi chiếm cứ hòn núi ấy mà ở.
(Nguyên núi này trước kia là chỗ của Trương Trung, Lý Nghĩa chiếm cứ,
nay hai anh mắc đi Biện Kinh đã hơn hai tháng mà không thấy về, nay bị
Lý Kế Anh chiếm đoạt).
Bấy giờ Lộ Huê vương là Triệu Bích vào cung hầu mẹ là Địch thái hậu,
thấy Địch thái hậu có sắc buồn thì hỏi:
- Hôm nay sao mẹ buồn bã vậy?
Địch thái hậu nói:
- Đêm hôm mẹ nằm chiêm bao thấy một điềm rất lạ.
Lộ Huê vương hỏi:
- Chẳng hay điềm ấy như thế nào?
Địch thái hậu nói:
- Mẹ thấy mẹ ăn tiệc, đang cầm một miếng chả, thì trong miếng chả ấy có
một cái xương. Xương ấy đụng nhằm mẹ, máu chảy ra dính vào miếng chả
thì miếng chả ấy liền lại như cũ. Khi ấy mẹ giật mình thức dậy không rõ
điềm dữ hay lành.
Lộ Huê vương nói:
- Xin mẹ chớ buồn, để con mời người biết giải mộng đến đây mà giải thì rõ.
Nói rồi lui ra truyền nội giám đi triệu Bao Chuẩn và Hàng Kỳ vào ra mắt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.