VẠN HUÊ LẦU DIỄN NGHĨA - Trang 196

Khuyết Danh

Vạn Huê Lầu diễn nghĩa

Dịch giả: Mộng Bình Sơn

hồi thứ ba mươi ba

Lạc mạo phong vô can bị bắt.

Chơn Quốc mẫu có cớ kêu nài.

Trương Long, Triệu Hổ bắt người bán rau dẫn đi thì dân buôn bán trong
chợ ai nấy đều than rằng:
- Tội nghiệp cho chàng Quách Hải Thọ nhà thì nghèo, mẹ thì già nua lại bị
tật nguyền, mỗi ngày phải đi bán rau để
nuôi mẹ. Dù nghèo nàn nhưng ăn ở với mẹ rất có hiếu, nên bà con gọi anh
ta là Quách hiếu tử. Con người lương thiện như vậy không biết vì lẽ gì mà
Bao lão gia lại bắt nó. Điều này làm cho chúng ta rất thương tâm.
Nhiều người rủ nhau đến Nhạc miễu để xin cho Quách
Hải Thọ khỏi tội.
Lúc Trương Long, Triệu Hổ bắt Quách Hải Thọ dẫn đến Nhạc miếu thì
thưa với Bao Công rằng:
- Chúng tôi đã bắt được Lạc mạo phong dẫn về đây.
Bao Công khiến dẫn vào. Quách Hải Thọ nói:
- Tôi là người dân lương thiện, sao lại bắt tôi?
Bao Công xem tướng mạo Quách Hải Thọ thấy có vẻ đoan trang anh dũng
thì thầm nghĩ:
- Việc này ta làm không phải, vì chỉ rớt mão mà làm cho người ta khổ sở
như vầy thật không nên. Tuy vậy cũng nên hỏi thử người này là ai.
Nghĩ như vậy nên làm bộ nổi giận nạt lớn nói:
- Gã kia! Ngươi có phải là Lạc mạo phong không? Sao đến trước mặt ta mà
không chịu quỳ.
Gã bán rau thưa:
- Tôi không phải là Lạc mạo phong. Tôi tên Quách Hải Thọ, từ nhỏ đến lớn
ở tại xứ này. Gia đình chỉ có một mẹ không có nhà ở, phải ở trong một lò
gạch. Khi tôi còn nhỏ mẹ tôi đi xin ăn mà nuôi tôi, đến chừng tôi mười lăm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.