VẪN Ở BÊN ANH - Trang 132

cơm.
Còn vợ chồng Vương Gia thì lại bận tâm với cái thái độ của Tuyết Hà nên
cũng không ngon miệng.
- Này Hạt Mưa!
Chí Cang đột ngột lên tiếng.
- Dạ... thưa... Thiếu gia...
Bé Hạt Mưa nghe gọi giật mình. Chén xúp trên tay nó sóng sánh. Nó chưa
biết làm sao thì Chí Cang đã đưa tay ra đỡ giùm chén xúp cho nó.
- Phỉ Thúy này. - Chí Cang lại ra lệnh tiếp. - Mau đưa Hạt Mưa đi xức
thuốc bỏng đi. Nó còn bé quá mà bắt nó bưng nóng thế này làm gì?
Rồi quay sang bé Hạt Mưa, Chí Cang nhỏ nhẹ hỏi:
- Ta đột ngột gọi làm con giật mình phải không?
- Dạ!... Dạ!... Dạ...
Bé Hạt Mưa run rẩy, nó không nói gì được. Chí Cang thở dài làm những a
đầu đứng gần đấy cũng lo âu.
- Con bé nhỏ thế này... Phải giao cho nó công việc nhẹ nhàng một chút...
Má Phùng cũng quá lắm. Con bé nhỏ thế này bảo nó dọn bàn ăn sao được?
Phỉ Thúy, Lục, Kỳ, Lam Nhi, Hương Lăng còn chưa đủ sao?
La lão thái thái lên tiếng:
- Má Phùng làm thế cũng đúng chứ. Muốn dạy phải dạy từ nhỏ. Sau này nó
quen việc nó mới lanh lẹ được.
- Thôi được rồi. - Chí Cang nói - Phỉ Thúy, cho nó nghỉ đi. Này nghe này,
từ đây về sau phải đặc cách cho nó sang phục vụ riêng cho Tuyết Hà thôi.
Tôi thấy hình như nó có duyên với cô ấy đấy.
Tuyết Hà giật mình liếc nhanh về phía Cang, tim đập mạnh. Chí Cang đã
biết gì rồi ư? Một sự nghi ngờ? Ta đã để chuyện bị lộ? Hay là... Cang đã dò
ra? Vô lý... Nhưng chắc chưa có gì đâu. Thái độ của Cang bình thản.
Không có chút gì căng thẳng. Thậm chí khi Hà nhìn qua, Cang đã cúi
xuống, anh chàng như có chút gì mặc cảm.
Tuyết Hà ngờ vực lo âu.
Bữa ăn hôm ấy Hà nuốt không trôi.
Sau bữa cơm, Chí Cang bước vào phòng Tuyết Hà, ra lệnh cho tất cả người

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.