VẪN Ở BÊN ANH - Trang 131

đã thuyết phục được cha mẹ... Dù gì, Chí Cang cũng là chàng rể mà cha mẹ
nàng đã lựa chọn. Còn A Mông, một người chồng không được biết đến.
Tuyết Hà tuyệt vọng nói:
- Như vậy có nghĩa là cha mẹ không muốn cứu con. Cha mẹ sẵn sàng đứng
đấy nhìn con chết?
- Không hẳn vậy đâu. - Vương Gia nói. - Con thích cường điệu thôi.
Chuyện hủy diệt đâu phải dễ dàng? Chết đâu phải dễ đâu con?
- Dễ chứ! - Tuyết Hà nói - Muốn giết con thật đơn giản. Chỉ cần cướp mất
tình yêu của con, rồi sau đẩy áp lực mãi, là con sẽ giống như cái vỏ trứng,
con sẽ vỡ nát một cách dễ dàng.
- Nhưng mà con đâu phải là cái vỏ trứng?
- Con bây giờ còn dễ vỡ hơn cả quả trứng. - Tuyết Hà nói. - Cha... Cha đã
từng bảo là... Có đúng hay sai gì thì cha đã xúc động khi nhìn con. Cha sẽ
giúp con cởi bỏ cái hôn ước cũ cơ mà, cha quên rồi sao?
- Tuyết Hà! - Vương Gia buồn buồn nói. - Cha nghĩ là bây giờ cha đã già...
Cha lẩm cẩm làm sao đấy. A Mông đến Bắc Kinh, nói ba điều làm cha xúc
động... Cha chạy vội đến Thừa Đức. Đến đây, cha bị con làm cảm động một
lần nữa... Rồi ban nãy nghe Chí Cang nói, cha lại thấy thương nó hơn. Cả
ba làm cha như bị quay cuồng. Có phải là cha quá lẩm cẩm rồi không? Vì
vậy cha nghĩ, cái ông Di Thân Vương sáng suốt cứng rắn ngày nào bây giờ
đã không còn nữa, mà chỉ còn một lão già mềm yếu dễ bị xúc động. Cha
thật là... Cha thấy cha bất lực quá... Cha đã giống con... Như một cái vỏ
trứng dễ vỡ thôi.
Tuyết Hà ngẩn ra nhìn cha, không còn biết nói gì nữa.
*

Cái chiêu thức mà Chí Cang vừa tung ra, cả Tuyết Hà cũng không biết phải
đỡ bằng cách nào. Nàng cũng cảm thấy rối loạn, bế tắc. Bữa cơm tối hôm
ấy, má Phùng lần đầu tiên ra lệnh cho Hạt Mưa mang cơm nước lên. Tội
nghiệp con bé cứ hồi hộp, sợ lơ đễnh làm ngã bể chén dĩa. Tuyết Hà cứ dán
mắt theo dõi cái thân thể bé bỏng của con bé, nàng không làm sao nuốt trôi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.