VẪN Ở BÊN ANH - Trang 147

Chàng quay qua hai tay như hai chiếc kìm sắt giở hổng bé Hạt Mưa lên,
ném mạnh nó về phía tường.
- Đây là kết quả của tám năm chồng vợ ư?
Tuyết Hà kinh hãi, bật dậy phóng nhanh đến đỡ. Cả thân hình của Hạt Mưa
rơi thẳng vào ngực làm nàng đau nhói, nhưng Hà không buông ra, nàng sợ
Chí Cang lại cướp mất Hạt Mưa.
Nhưng mà sức của Tuyết Hà bao nhiêu?
Chí Cang chỉ dùng tay giật mạnh, bé Hạt Mưa lại lọt vào tay hắn.
- Tôi sai, tôi sai, đúng là tôi sai... - Tuyết Hà phủ phục xuống, dập đầu trước
mặt Chí Cang. - Đúng là tôi hạ cấp, đê tiện. Tôi có đủ trăm tội chết. Anh
muốn xử thế nào cũng được. Đánh đập, mắng chửi, nhốt giam hay hành hạ
gì tôi cũng được cả, chỉ xin anh, anh hãy tha thứ cho con bé...
Và quay sang lão thái thái, Tuyết Hà lại dập đầu.
- Mẹ!
Bà La lão thái thái xẵng giọng:
- Cô không được gọi tôi là mẹ!
- Vậy thì La lão thái thái... La lão phu nhân... Xin người hãy mở lượng từ
bi, tha cho con tôi... Hãy tha cho nó.
Gia San không biết từ đâu bước đến, nắm lấy tay Chí Cang.
- Anh Chí Cang, xin anh hãy tha cho con bé đi!
- Tránh ra! - Chí Cang giận dữ hét! - Hôm nay mà ai không muốn sống thì
hãy lại can, tôi cho chết hết!
Và Chí Cang đẩy mạnh làm Gia San cũng văng ra ngoài.
Vương Gia tức giận bước tới, đứng cản trước mặt Chí Cang.
- Hay lắm! Bây giờ cậu đưa bé Hạt Mưa cho tôi.
- Cho ông à? Tại sao phải giao cho ông? - Chí Cang lớn tiếng và bấu chặt
đôi vai Hạt Mưa - Tôi sẽ bóp chết nó. Bóp cho nó nát ra!
Bé Hạt Mưa đau quá khóc thét. Vương Gia chồm tới định gỡ lấy bé Hạt
Mưa, trong khi Tuyết Hà cũng nhào đến cắn mạnh lên tay Cang. Cang đau
quá lỏng tay, thế là Vương Gia thừa lúc chụp lấy Hạt Mưa.
Cang giống như con thú dữ đang điên tiết, hắn vung chân ra, đạp cho Tuyết
Hà một đá, bồi thêm một cú đấm thế là thân hình của Tuyết Hà văng thẳng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.