VẪN Ở BÊN ANH - Trang 149

để tôi chướng mắt.
Lý Phiêu nghe Chí Cang gọi mình là rác, giận dữ xông đến. Nhưng Vương
Gia đã đưa tay lên ngăn:
- Lý Phiêu, không được hồ đồ!
- Ha ha ha! - Chí Cang cười lớn. - Vậy mới là Vương Gia chứ? Biết cân
nhắc lợi hại là tốt.
Và hắn bước tới, chụp lấy bé Hạt Mưa, nói:
- Đây là a đầu của La phủ, phải do tôi xử lý.
Tuyết Hà hoảng hốt, bất chấp cơ thể đang đau nhức, bất chấp dòng máu
đang chảy trên môi, nàng chồm tới, sụp xuống lạy Chí Cang.
- Xin đừng đụng đến cha mẹ tôi, hãy để người ra đi bình an. Còn tôi sẵn
sàng ở đây, anh muốn xử thế nào xử... Tôi xin anh hãy tha thứ cho Hạt
Mưa... Để nó được theo cha mẹ tôi... Tôi van anh... van anh.
Gia San cũng bước tới, quỳ trước mặt Cang.
- Anh Chí Cang, chúng ta là một gia đình phước đức, làm thiện. Anh khó
dễ chi một đứa con nít? Hãy nghĩ là anh đang tích đức cho Ngọc Lân đi.
Hãy tha nó đi anh ạ.
- Muốn tao thả Hạt Mưa à? Đừng có hòng. - Chí Cang hét. - Nó là tặng vật
của tạo hóa cho tao. Để tao từ từ giải quyết cái hận trong lòng... Tao nói
rồi... Ai mà nói thêm vô một tiếng là biết tay... Gia San, cô cũng vậy... Nếu
cô muốn sống, thì cô đứng yên qua một bên, đừng có can thiệp vào.
Gia San sợ hãi lùi ra, không dám nói thêm điều gì nữa.
Chí Cang quay lại, chỉ về phía vợ chồng Vương Gia, nói với những tay
binh sĩ.
- Chúng bay mang hai lão già này ra ngoài. Cả đám tùy tùng của lão. Đừng
để tao trông thấy chướng mắt nhé!

*

Vợ chồng Vương Gia và bốn tay thân tín ngay hôm ấy đến Hàn Ngọc Lâu.
Chuyện kể lại làm Cao Hàn bàng hoàng chấn động. Thân thế của bé Hạt
Mưa... hoàn toàn bại lộ. Và từ đây Tuyết Hà với Hạt Mưa sẽ trở thành tù

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.