VẪN Ở BÊN ANH - Trang 151

trĩ đến độ như vậy. Chỉ một Hạt Mưa không đã làm Chí Cang phát điên,
bây giờ có mặt cậu nữa, Chí Cang sẽ không để cho cả ba sống đâu, đừng
hòng.
- Đúng đấy! Đúng đấy! - Bà Phước Tấn nắm tay Cao Hàn nói. - Đừng có
nông nổi như vậy, cậu mà đến đấy, phần thiệt thì nhiều, chứ phần thắng
không bao nhiêu đâu.
- Vậy thì... ta phải làm sao đây?
Hàn hỏi. Vương Gia chau mày suy nghĩ, rồi chợt nhiên như nghĩ ra, ông
nói:
- Hãy cho gọi bốn tay cận vệ của tôi và A Đức của cậu vào đây... Chúng ta
sẽ tính kế hoạch.
Cao Hàn nhìn Vương Gia. Trên khuôn mặt đứng tuổi kia, chàng như tìm
thấy cái nét lẫm liệt, vào sinh ra tử trên trận mạc ngày nào. Có lẽ đã có giải
pháp...
*

Tối hôm ấy, cả La phủ hình như không có ai chợp mắt được.
Bé Hạt Mưa bị má Phùng kéo đi, theo lệnh của La lão thái thái. Suốt đêm
nó phải xay đậu trong phòng xay xát.
Chí Cang thì nằm trong phòng Tuyết Hà. Hai tay gối đầu, mắt mở trừng
nhìn lên trên mùng. Sau cơn la hét, cái giận dữ hình như tan đi. Bây giờ chỉ
còn lại nỗi đau khổ rã rời. Cái cảm giác đó giống như nước chảy giữa mùa
đông. Nó buốt giá, nó làm đông cứng từng tế bào trong người chàng.
Tuyết Hà thì quỳ dưới chân giường. Nàng quỳ như vậy cả đêm. Tóc tai bù
xù. Mắt mở to ngơ ngác. Vết thương ở miệng đã khô máu không lau chùi,
Tuyết Hà trông như một mụ điên. Nàng cảm thấy cả người như không còn
sức. Đã mấy lần... Hà muốn quỵ xuống nhưng lại gắng kềm người. Nàng
không muốn ngã, nhất là trong lúc này. Phỉ Thúy bận rộn luôn, lúc pha trà
cho Chí Cang, lúc lấy nước cho Tuyết Hà. Gian phòng thật yên tĩnh. Chẳng
ai lên tiếng. Thỉnh thoảng thấy Chí Cang quay sang với ánh mắt giận dữ.
Phỉ Thúy vội quỳ xuống bên cạnh Hà.
Chí Cang quay người lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.