Long phi Dạ rất bất ngờ, lập tức hỏi, "Có bao nhiêu ngọn núi sẽ gặp
nguy hiểm? Kéo dài trong bao lâu?"
Hoắc Dương khoa tay múa chân "Tất cả một vòng xung quanh đây
đều sẽ gặp nguy hiểm, không bao lâu ngọn núi sẽ bị bao phủ đầy khí độc.
Nhanh nhất cũng phải đến giữa trưa ngày mai mới có thể tan đi."
Lời này vừa ra, Long Phi Dạ lập tức liền minh bạch!
Quy mô đàn muỗi độc trong trận này lớn như thế sẽ không phải do
người điều khiển. Nhưng vẫn có thể bị người lợi dụng. Người bắt cóc Hàn
Vân Tịch cũng là người dùng độc, tự nhiên sẽ không sợ đàn muỗi độc.
Hiện tại, tất cả các lối xuống núi đều đã bị phong tỏa, lại có ba đội
nhân mã đang lục soát núi. Nhóm thích khách đang có điều kiêng kị nên
không dám lộ diện, không dám đưa ra điều kiện làm tiền với hắn, điều này
không thể nghi ngờ là muốn sau khi toàn thân trở ra, mới tìm đến hắn để
nói điều kiện!
Mà sự bùng nổ của đàn muỗi độc này, đúng là cơ hội đào tẩu tốt nhất
của các nàng.
Sự tình...... phiền toái!
Long Phi Dạ nhìn diện tích đàn muỗi đen càng lúc càng lớn, nhíu mày
tuấn lãng. Tấn công bằng độc, chính là nhược điểm duy nhất của hắn.
Hoắc Dương đứng ở một bên nhìn khí độc không ngừng lan tràn, cực
kỳ sợ hãi, vài lần muốn mở miệng nhưng lại không dám.
Rốt cuộc, Mục Thanh Võ và Thượng Quan chấp sự đều nhịn không
được.
"Điện hạ, chúng ta hãy rút đi!" Mục Thanh Võ nghiêm túc nói.