VÂN TỊCH TRUYỆN - Trang 121

Dứt lời, nàng liền đề bút viết phương thuốc giải dược, giống như khi

thi châm giải độc vậy, khuôn mặt nhỏ nghiêm túc, ánh mắt chuyên chú,
thân hình nhỏ xinh vô thanh vô tức tản mát ra một loại mị lực không cách
nào hình dung, khiến người nhịn không được muốn tới gần, muốn tiến vào
thế giới của nàng nhìn một cái, nàng rốt cuộc là một nữ nhân như thế nào.

Long Phi Dạ trong mắt không vui dần dần tan đi, thay thế chính là một

mạt nghiền ngẫm, hắn bất động thanh sắc thu hồi túi tiền.

Nghiêm túc viết xong phương thuốc, Hàn Vân Tịch hai tay dâng lên,

tò mò hỏi, "Điện hạ, ba vị dược kia ngươi tìm được rồi sao?"

"Còn chưa." Long Phi Dạ chỉ nói hai câu này, không giải thích nhiều,

Hàn Vân Tịch tò mò gia hỏa này độc của chính mình đều không rảnh lo,
còn có thể quản đến độc của người khác?

Rốt cuộc là loại người như thế nào lại trúng Mê Điệt Hương đây?

Đương nhiên, Hàn Vân Tịch chỉ là tò mò mà thôi, nàng hiểu đạo lý tò

mò hại chết miêu.

Nàng cho rằng Long Phi Dạ cầm được phương thuốc giải dược liền sẽ

rời đi, nhưng ai biết gia hỏa này cư nhiên đem phương thuốc giao cho thị
vệ Sở Tây Phong đi làm, chính mình thì ở lại.

Nếu đổi thành là người khác, đã sớm ngày đêm không ngừng tìm kiếm

giải dược, gia hỏa này ngay cả thời gian chỉ có mười ngày, lại thật ra không
hề quan tâm đến tính mệnh nha.

Tốt thôi, hắn đã ở đây, nàng lại tiếp tục ngủ ở thư phòng.

Nhưng ai biết, Long Phi Dạ thẳng hướng suối nước nóng đi, đầu cũng

không quay lại, lạnh lùng ra lệnh, "Hàn Vân Tịch, đi ra ngoài."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.