"Bắc Cung đại nhân......" Cố Bắc Nguyệt còn muốn biện giải, Bắc
Cung Hà Trạch lại giơ tay ý bảo không cần, "Cố thái y, nhiều lời vô ích,
ngươi làm việc khắp nơi trong cung, lệnh bắt là cái gì, ngươi hẳn là rất rõ
ràng."
Cố Bắc Nguyệt chỉ có thể câm miệng, sớm đã trầm mặc, cúi đầu nhìn
Hàn Vân Tịch, trong ánh mắt mềm ấm của hắn toàn là đau lòng, một lòng
chỉ muốn cứu nữ nhân này, có tội gì nha!
Nhìn đến mất mát trong mắt Hàn Vân Tịch, Trường Bình công chúa
cùng Mục Lưu Nguyệt đều tự mãn, chờ xem nàng thất vọng, xem nàng nổi
bão, xem nàng kêu la oan uổng.