VÂN TỊCH TRUYỆN - Trang 231

"Công chúa hiểu lầm, lão thần không dám. Lão thần chỉ là cảm thấy

nam nữ thụ thụ bất thân (

那女授受不親: men and women should not touch

hands when giving or receiving things), công chúa lưu lại sẽ làm người
đàm tiếu, vẫn là mời trở về đi." Mục đại tướng quân lạnh lùng nói.

Hàn Vân Tịch đứng một bên muốn cười ra tiếng. Thậm chí ngay bản

thân nàng cũng có thể nhìn ra Trường Bình công chúa yêu thích Mục
Thanh Võ. Lấy thân phận của nàng, hôn sự này vốn là nắm chắc. Bất quá
kinh qua lần này nàng giảo hoạt như thế, Mục đại tướng quân có thể nhìn
đến nàng mới là lạ. Mục đại tướng quân không đồng ý, liền tính dù là
hoàng đế hay thái hậu, cũng vô pháp cưỡng bức. Trường Bình lại muốn gả
vào Mục phủ, quả thực chính là vọng tưởng.

Bất quá, đây cũng là nàng tự làm tự chịu, Hàn Vân Tịch mới không

đáng tiếc thay nàng.

Trường Bình công chúa cũng biết Mục đại tướng quân sẽ không tán

thành hôn sự của bọn họ, nhưng cho dù là vậy, từ trước tới giờ cũng chưa
từng nặng lời như thế với nàng nha.

Nàng còn muốn nói thêm, lại thấy biểu tình lạnh lùng của Mục đại

tướng quân, làm tim nàng đau xót. Quay đầu nhìn thấy Hàn Vân Tịch đang
tủm tỉm cười nhìn nàng, trong lòng càng phát hoả: "Ngươi cười cái gì mà
cười, sớm muộn gì ngươi sẽ có thời điểm để khóc!"

Trường Bình công chúa hung tợn rống lên một tiếng, dậm chân một

cái, xoay người lệ ròng mà chạy đi.

Hàn Vân Tịch không chút nào để ý, nhìn bóng dáng Trường Bình công

chúa đi xa, bên môi gợi lên một mạt ý cười vui sướng.

Trường Bình công chúa, ta xem ngươi có thể hoành hành đến bao lâu?

Ngày đó ở thiên lao Đại Lý Tự trúng độc, rất nhanh sẽ hiệu nghiệm đi. Cái

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.