VÂN TỊCH TRUYỆN - Trang 265

đang nói cho thái hậu bọn họ, Tần Vương phủ có nhi tử ngươi ở đây, không
chấp nhận được bất luận kẻ nào khi dễ!"

Tuy biết rằng cãi cọ đều vô dụng, nhưng Hàn Vân Tịch không thể từ

bỏ nỗ lực, Nghi thái phi xem trọng mặt mũi, sự tình muốn hóa giải cũng chỉ
có thể từ điểm này nhúng vào một tay.

Lời này vừa ra, Nghi thái phi cũng không lập tức phản bác, trầm mặc

một chút.

Nhưng ai biết, Mộ Dung Uyển Như lại nói, "Mẫu phi, ta nghe nói việc

này là do Trường Bình công chúa chính mình cáo trạng với thái hậu. Tốt
xấu gì, tẩu tử là chính phi Tần Vương, Trường Bình công chúa cũng nên
nhìn mặt hoàng thúc, gọi tẩu tử một tiếng hoàng thẩm. Có thể nhìn thấy
Trường Bình công chúa, có phải là không đem Tần Vương để ở trong mắt,
vì thế Tần Vương phạt nàng cũng hẳn là hợp lý."

"Cái nha đầu thúi không biết phân biệt lớn nhỏ kia thật không có giáo

dưỡng!" Nghi thái phi lại phát hỏa, không kiên nhẫn nhìn Hàn Vân Tịch,
lạnh giọng "Còn không đều bởi vì ngươi, đồ mất mặt xấu hổ, ngay cả vãn
bối cũng có thể bò đến trên đầu ngươi giương oai, ngươi không phải là phế
vật thì là cái gì đây? Ngươi còn có cái gì dùng được? Ngươi còn trở về làm
gì, sao không dứt khoát chết ở thiên lao đi, nhắm mắt làm ngơ với bổn
cung?"

Hàn Vân Tịch líu lưỡi, cùng Nghi thái phi nói đạo lý, đó chính là đàn

gảy tai trâu(*).

(*)

对牛弹琴: Đàn gảy tai trâu: Nghĩa đen: Gảy đàn cho trâu nghe thì

trâu sẽ chẳng hiểu gì. Ngụ ý: Nếu đối tượng tiếp nhận không hiểu gì về nội
dung, lĩnh vực mà mình cần truyền bá, giảng dạy thì cả 2 phía đều phí công
vô ích. Ngoài ra, câu thành ngữ này cũng chỉ việc thuyết giảng đạo lý với 1
người ngang ngạng, nói mãi không chịu nghe. (Literally means play a harp

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.