VÂN TỊCH TRUYỆN - Trang 371

Nghi thái phi lại nóng nảy, tức giận, "Ngươi đứng lại đó cho ta!

Ngươi...... Ngươi như vậy không phải là làm mình mất mặt xấu hổ hay
sao?"

"Mẫu phi, ngươi cũng không hiểu lầm ta chứ? Ta cũng không phải là

đại phu, sẽ không xem bệnh, ta chẳng qua là có học qua chút giải độc mà
thôi. Nếu bọn họ ép ta chữa trị cho người bệnh, vạn nhất y thuật không tốt,
làm chết người, chẳng phải là càng mất mặt hơn hay sao?" Hàn Vân Tịch
nghiêm túc nói.

Những lời này làm Nghi thái phi cùng Mộ Dung Uyển Như đều không

còn lời gì để nói, đáy mắt Mộ Dung Uyển Như xẹt qua một mạt hận ý âm
trầm.

Trận lời đồn này đúng là do nàng rải ra, thứ nhất có thể mượn cơ hội

này đem Hàn Vân Tịch đuổi ra khỏi Tần Vương phủ, thứ hai, có thể trong
khi Hàn Vân Tịch trị bệnh cứu người thì động tay chân, gán cho nàng một
cái tội danh giết người khi chữa bệnh.

Mưu kế nhất tiễn song điêu* như thế, ai biết, Hàn Vân Tịch một hai

câu lời nói cư nhiên phá tan!

*"Nhất tiễn song điêu" (

一箭双雕): "một mũi tên bắn hai con chim".

Đại ý nói về cách dùng lực tối thiểu để đạt hiệu quả tối đa. (an arrow that
could kill two targets)

Mộ Dung Uyển Như không cam lòng, nàng mang một bộ dáng bất đắc

dĩ, thở dài một hơi, "Tẩu tử, Y và Độc vốn là cùng một nhà, ngươi quá
khiêm tốn. Hiện giờ bên ngoài truyền đến nhiều lời đồn như vậy, ngươi
muốn làm sáng tỏ, người không biết còn tưởng rằng ngươi thanh cao, bên
ngoài còn có một số vương công quý tộc. Nếu có ca ca ở đây, ta cũng
không sợ phải đắc tội những người này, chỉ là......"

Nói tới đây, Mộ Dung Uyển Như muốn nói lại thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.