cùng chúng ta đây? Hay là, ngươi cùng hắn đánh một hồi?"
Đoan Mộc Dao chấn kinh, nhíu mày nói, "Sư huynh, đây là sự thật
chăng? Ngươi muốn huyết sinh đan làm gì?"
Đáy mắt Long Phi Dạ hiện lên một mạt không kiên nhẫn, đang muốn
mở miệng, Hàn Vân Tịch lại đoạt trước. Nàng bước một bước đứng bên
cạnh Long Phi Dạ, nhướng mày nhìn về phía Đoan Mộc Dao, nghiêm túc
nói, "Điện hạ, huyết sinh đan thần thiếp nhất định phải có!"
Lời này vừa ra, Đoan Mộc Dao lại một lần nữa chấn kinh, sao lại như
vậy, sư huynh cư nhiên đoạt đồ vật vì một nữ nhân sao? Lại là tranh đoạt
cùng nàng.
Không, nàng tuyệt đối không cho phép.
Hơn nữa, nàng không chịu nổi khi Hàn Vân Tịch ở trước mặt sư
huynh tự xưng "thần thiếp".
"Sư huynh, huyết sinh đan là của ta! Ta thật vất vả mới tìm được thất
tinh đông trùng hạ thảo tới trao đổi, ngươi không được tranh đoạt với ta!"
Đoan Mộc Dao quả thực là giọng điệu mệnh lệnh, vừa bá đạo vừa nuông
chiều.
Nhưng mà, Long Phi Dạ như thể không nghe thấy, không để ý tới Hàn
Vân Tịch, cũng không để ý tới Đoan Mộc Dao, lạnh lùng nhìn về phía
Đoan Mộc Bạch Diệp, "Diệp Thái tử, nếu Dược quỷ đại nhân đã có ý tứ
này, hai người đi ra ngoài đấu một hồi đi?"
Nếu như lúc trước, có lẽ Đoan Mộc Bạch Diệp sẽ đáp ứng, nhưng vừa
mới so chiêu vài lần, Đoan Mộc Bạch Diệp rất rõ ràng chính mình không
thể chiếm tiện nghi.