VÂN TỊCH TRUYỆN - Trang 800

phần của gia tộc Hàn thị, chứ không phải là của chúng ta. Các ngươi nói
xem, lời này có tức người hay không?"

Tiếng nói vừa dứt, một mảnh tĩnh lặng, ai cũng đều biết chìa khóa nhà

kho đang ở trên tay Hàn Vân Tịch. Thất di nương cúi đầu không dám lên
tiếng. Tam di nương bận rộn với việc pha trà nên cũng không lên tiếng.

Người thông minh đều nghe ra được, lời của Từ phu nhân nói ra rất

đẹp đẽ, cũng không đem mũi tên chĩa về phía Hàn Vân Tịch, nhưng rõ ràng
chính là đang ám chỉ Hàn Vân Tịch không có tư cách giữ chìa khoá nhà
kho nhất.

Hàn Vân Tịch cũng không mở miệng, một tay nàng ôm tiểu Dật Nhi,

một tay trực tiếp châm trà, lão thần khắp nơi, khí định thần nhàn. Trà Xuân
này ngon mà không nhờn, hương vị tuyệt vời, nàng có chút luyến tiếc.

Ở đây chỉ có biểu tình của Tiểu Dật Nhi là nghiêm túc nhất, ánh mắt

đen bóng rất chuyên chú, tựa hồ đang nỗ lực nghiền ngẫm những lời nói
của Từ phu nhân.

Thấy không ai có phản ứng gì, Từ phu nhân cũng không hoảng hốt,

hôm nay nàng tìm Thất di nương cùng Tam di nương tới đây, cũng không
trông cậy hai vị di nương này sẽ nói chuyện giúp nàng, bất quá chỉ cần có
các nàng ở đây mà thôi, miễn cho khi chìa khoá nhà kho dừng ở trên tay
nàng, hai vị này sẽ không thừa nhận.

Từ phu nhân nhẹ nhàng thở dài một tiếng, lại nói, "Hôm qua là Tam

đường thúc tới, sáng nay Tứ đường thúc cũng tới một chuyến, ý tứ không
sai biệt lắm so với Tam đường thúc. Các ngươi nói bọn họ đây không phải
là đang khi dễ Hàn gia không có ai hay sao?"

Tuy rằng không người trả lời, Từ phu nhân vẫn nói rất hăng say, "Dù

nói thế nào thì Ngọc Kỳ chúng ta cũng đã thành niên, đường đường là đại
thiếu gia, bọn họ sao có thể như vậy a?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.