Triệu ma ma rất ủy khuất, sợ hãi nói, "Người hầu bên ngoài tới bẩm,
thiếu tướng quân đang chờ ngươi ở cửa sau."
Hàn Vân Tịch lúc này mới bình tĩnh lại, lập tức đi như trốn......
......Edit & Dịch: Emily Ton.....
Mục Thanh Võ thấy Hàn Vân Tịch khập khiễng đi ra, thế mới biết
chân nàng bị thương.
"Vương Phi nương nương, chân ngươi xảy ra chuyện gì?"
Kỳ thật Hàn Vân Tịch đã có thể đi đường bình thường, chỉ là sợ sau
này sẽ để lại di chứng, không dám dùng quá sức nên mới khập khiễng.
Nàng nhảy lên xe ngựa, "Chỉ bong gân một chút, không có việc gì."
"Vương Phi nương nương, nếu không ngày khác lại đi đi, chân
ngươi......"
Tuy rằng 'tinh tế và mảnh mai' không phải là những từ được sử dụng
đối với nữ nhân này, nhưng là, Mục Thanh Võ vẫn do dự.
"Không có việc gì, nhanh chóng đi thôi, những ngày còn lại không
nhiều lắm, ta không muốn bị thua." Hàn Vân Tịch cười nhắc nhở, tính đến
hôm nay, thời gian nàng cùng Mục Lưu Nguyệt đánh đố chỉ còn lại 12
ngày.
Mục Thanh Võ cũng không biết trả lời như thế nào, chỉ có thể lên xe,
nhưng mà hắn cũng không dám cùng ngồi chung với Vương Phi nương
nương ở trong xe ngựa, mà là ngồi ở bên cạnh xa phu.
Hàn Vân Tịch vốn định để hắn vào ngồi, chỉ là, nhớ tới cảnh cáo của
Long Phi Dạ ngày hôm qua, nàng do dự một chút, vẫn là từ bỏ.