VÀNH KHĂN CHO EM - Trang 115

Khẩu Tôm xơn lại bắt đầu khạc đạn. Những tiếng nổ làm anh giật mình
thon thót. Một vài viên đạn xuyên qua vành thùng rớt vào trong. Khẩu tiểu
liên ngừng bắn.
- Thằng khốn ! Bước ra đi !
Anh vẫn nằm sát đất, không cựa quậy. Một lát sau, anh thấy một gã nói :
- Đưa đây cho tao ! Hai chúng mày nằm xuống !
Fenner co rúm người lại, đoán biết chuyện gì sắp xảy ra. Bọn chúng sắp xé
xác anh từng mảnh bằng quả lựu đạn. Anh nằm dán người xuống đất, hai
tay che đầu. Một vài giây yên lặng tiếp theo đó tưởng chừng như lâu bất
tận. Rồi anh nghe thấy một vật nặng ném xuống đất. Quả lựu đạn nổ vang
trời. Hơi thuốc nổ nâng Fenner lên và ép anh dính vào vành thùng.
Anh ngạt thở, lăn lộn dưới đất. Trong một thoáng, anh nhìn thấy xung
quanh sáng rực soi rõ mọi thứ. Ở phía trên đầu, mái nhà đang sụp, gỗ kêu
răng rắc và cả mái nhà đổ xuống người anh như một tiếng sấm.
Có một vật gì đập vào thái dương. Một ánh sáng chói lòa trước mắt rồi anh
chìm sâu xuống một cái hồ đen ngòm không đáy.


II


Bất chợt một ánh sáng nóng bỏng, chói mắt xua tan bóng tối và anh thấy
tiếng làu bàu, vội đưa tay lên đầu che đôi mắt.
- Này, không sao đâu, - một giọng nói từ cõi xa xăm vỗ về. - Dậy đi... Đừng
nằm dài mà than vãn số phận nữa.
Fenner cố sức mở mắt và lắc đầu. Anh nhìn thấy một hình bóng lung linh
cúi xuống người anh. Gương mặt rõ dần và anh nhận ra Brennan. Anh nặng
nhọc ngồi lên.
- Tốt rồi, - Brennan nói. - Anh không bị gãy bộ phận nào hết. Đừng nhọc
công gây ra nhiều chuyện như vậy.
Hai tay ôm lấy đầu, Fenner cãi :
- Anh bảo ai gây ra lắm chuyện ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.