VÀNH KHĂN CHO EM - Trang 152

– Tôi không phải là con người đánh nhau. – Doc nhắc lại. – Vĩnh biệt
Măng. Dẫu sao chuyện này kết thúc cũng thật hay, phải không? Nhưng bà
nhớ ngay từ đầu tôi đã luôn miệng nói tôi không ưa cái trò bắt cóc. Bà đã
thấy chuyện này mang lại hậu quả cho chúng ta như thế nào chưa?
– Trong đó bước ra! – Brennan sủa. – Đây là lần cuối, tôi báo cho các anh
biết. Ra đi nếu không chúng tôi sẽ xông vào!
– Vĩnh biệt Doc! Cứ bước ra từ từ, hai tay giơ cao. Những gã đó sẽ rất bằng
lòng quất ông đấy!
Doc quay lại và thong thả bước ra. Lão mở cửa đứng ngay ở ngưỡng và la
lên:
– Tôi ra đây! Đứng bắn!
Măng cười khinh bỉ, nâng khẩu Tôm xơn nhắm vào lưng Doc.
Doc từ từ bước vào phòng ăn lúc này được hơi chiếu sáng. Măng siết cò.
Khẩu tiển liên khạc một tràng đạn ngắn hất Doc ngã xuống. Lão chưa kịp
chạm đất đã ngoẻo rồi. Mụ đứng lên thì thầm:
– Lão sâu rượu khốn khổ! Chết thế là hơn!
Hai tay siết chặt khẩu tiểu liên, mụ chậm chạp và bình thản tiến đến cửa
rống lên:
– Đến đây mà bắt tao! Lại đây hỡi bọn nhát gan! Lại đây mà bắt tao!

II
Cúi rạp người về phía trước, Slim nắm chặt vô lăng. Ánh mắt căng thẳng
nhìn về phía trước, hắn cho xe phóng trên đại lộ với tốc độ điên cuồng, xa
dần trung tâm thành phố. Cái miệng nhão mím lại, khuôn mặt nhếch nhác,
tái mét, đẫm mồ hôi. Đằng sau hắn, tiếng còi rú lên của những chiếc mô tô
đuổi theo. Chưa đầy một cây số nữa là hắn thoát ra được xa lộ. Nếu tới
được đó, động chơ chạy hết công suất của chiếc buick cho phép hắn bỏ xa
những người săn đuổi.
Một chiếc xe phóng với tốc độ nhanh vụt xuất hiện từ con phố kế cận.
Chuyện va chạm dường như không thể nào tránh khỏi. Cô Blandish rú lên,
hai tay bịt mắt.Slim nhếch mép cười và nhấn hết ga trong khi người lái xe
kia cố gắng hãm lại một cách tuyệt vọng. Chiếc Buick vụt qua.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.