VÀO TRONG HOANG DÃ - Trang 124

“Cô muốn chuẩn bị cho trường hợp có thương binh”, Lá Đốm nhỏ
nhẹ, liếc lên nhìn chú bằng đôi mắt màu hổ phách trong veo. Chân Lửa bắt
gặp ánh mắt của cô một thoáng, liền quay đi, một cảm giác bồn chốn tê tê
trong lông chú. Lá Đốm chú ý trở lại đống lá thuốc.

Chân Lửa chờ, sung sướng ngồi im lặng và ngó cô làm việc.

“Xong”, cuối cùng cô meo. “Cháu muốn lấy gì nào? Mật chuột hả?’

“Dạ phải”, chân Lửa đứng lên và lần lượt duỗi từng cẳng sau ra.
Mặt trời sưởi ấm lông chú và khiến chú cảm thấy buồn ngủ.

Lá Đốm lao phóc vào hang của mình và mang thứ gì đó ra. Cô cẩn
thận giữ nó ở miệng. Đó là một nùi rêu nhỏ cột lủng lẳng ở đầu một sợi vỏ
cây mỏng mảnh. Cô trao nó cho chân Lửa. Chú hít thở ấm áp, ngọt ngào
của cô khi chú nhận sợi vỏ cây vào giữa răng mình.

“Trong rêu có tẩm mật chuột”, Lá Đốm giải thích. “Đừng để nó
dính vào miệng, không thì cháu sẽ có vị giác hôi rình mấy ngày liền đó. Bôi
nó vào bọ chét xong là phải rửa tay ngay nghe chưa – rửa ở suối chứ không
phải liếm bằng lưỡi”.

Chân Lửa gật đầu và chạy trở lại chỗ Nanh Vàng, bỗng nhiên cảm
thấy hăng hái và ngập tràn năng lượng.

“Đừng nhúc nhích!” chú meo với bà mèo già. Cẩn thận chú dùng
tay ấn nùi rêu vào từng con bọ chét.

“Có lẽ mày dọn phân cho tao luôn đi, bây giờ tay mày cũng đã thối
rồi!” mụ meo khi chú làm xong. “Để tao ngủ trưa cái đã”. Mụ ngáp, để lộ
hàm răng đen xỉn và khấp khểnh. Nắng ấm ban ngày cũng đang khiến mụ
buồn ngủ. “Sau đó mày có thể đi và làm bất cứ điều gì lính nhỏ làm”, mụ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.