VÀO TRONG HOANG DÃ - Trang 137

Lửa đống ý.

“Ồ, nó không sao đâu”, chân Xám meo. “Bây giờ ngay cả rắn lục
cũng không đủ nhanh để chộp được chân Quạ, nó hay giật mình lắm. Đi
nha. Gặp lại cậu ở đây sau. Chúc may mắn!”

Chân Xám lao lẹ về phía dòng sông. Chân Lửa dừng lại để hít
không khí và phóng lên miệng hõm cát và bắt đầu nhắm đến Rừng Thông.

Thật lạ khi đi về hướng này, về phía khu vực của Hai Chân, nơi chú
đã lớn lên. Cẩn trọng, chân Lửa băng qua con đường hẹp vào rừng thông.
Chú nhìn qua những hàng cây thẳng tắp, qua mặt đất rừng bằng phẳng, chú
ý dò tìm hình thù và mùi của con mồi.

Một chuyển động đập vào mắt chú. Đó là một con chuột, bò lúp xúp
qua thảm lá kim. Nhớ lại bài học đầu tiên, chân Lửa thụp xuống tư thế rình
mồi, dồn trọng lực vào hông, chân tay nhẹ bẫng trên mặt đất. Kỹ thuật này
có tác dụng hoàn hảo. Con chuột không hề hay biết chân Lửa cho đến khi
chú thực hiện cú vồ cuối cùng. Chú bắt nó bằng một tay và giết gọn. Rồi
chú chôn nó, để sẽ thu lại trong chuyến quay về.

Chân Lửa đi sâu hơn vào Rừng Thông. Mặt đất bị xẻ rãnh sâu hoắm
bởi con quái vật khổng lồ cưa cây của Hai Chân, miệng chú há hộc ra. Tạm
thời lúc này mùi cay xè của con quái vật đó vẫn chưa chạm tới không khí ở
đây.

Chân Lửa lần theo dấu của những đường xẻ sâu, nhảy qua những
rảnh nứt. Chúng ngập nước mưa một nửa, khiến cho chú cảm thấy khát
nước. Chú nóng lòng muốn dừng lại và tợp vào hớp, nhưng còn ngại ngần.
Một cú liếm thứ nước rảnh bùn đó có thể khiến chú phải nếm vị gớm ghiếc
của con quái vật nhiều ngày liền.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.