VÀO TRONG HOANG DÃ - Trang 153

trảng trống. Bộ lông vằn vện của ông ta ánh lên nhàn nhạt dưới trăng.
Thậm chí từ khoảng xa như thế này mà gương mặt già nua của ông ta vẫn
hằn lên những dấu hiệu của một cuộc sống khắt nghiệt, và miệng của ông ta
trông như xoắn vặn lại, tựa hồ như nó đã từng bị rách và được vá một cách
vụng về.

“Ê!” chân Xám meo. “Cậu có thấy chân Cát phun phì phì khi mình
bảo mình hy vọng cô nàng có một buổi tối tốt lành ở nhà không?”

“Thấy chứ!” chân Lửa rừ.

Chân Quạ xen vào giữa chúng bằng một tiếng ngao tắc nghẹn. “Kìa!
Sao Gãy – tộc trưởng bộ tộc Bóng Tối”, nó rít lên.

Chân Lửa nhìn xuống gã mèo mướp màu nâu đậm. Có bộ lông của
gã dài bất thường và khuôn mạt gã rộng và dẹp. Có một sự bất động trong
cái cách hắn ngồi ngó ra xung quanh khiến cho lông của chân Lửa dừng
dựng lên khó chịu.

“Trông lão kinh khủng quá”, chân Lửa lầm bầm.

“Ừ”, chân Xám tán thành. “Lão vốn khét tiếng trong số tất cả các bộ
tộc là không thể kiên nhẫn chịu đựng kẻ mà lão cho là ngu xuẩn. Và lão
mới làm tộc trưởng chưa lâu – chừng bốn mùa trăng kể từ khi cha lão, Sao
Nứt, chết”.

“Tộc trưởng của bộ tộc Gió trông thế nào nhỉ?” chân Lửa hỏi.

“Sao Cao hả? Mình chưa bao giờ gặp ông ta, nhưng mình biết là
ông ta màu đen trắng, có cái đuôi rất dài”. Chân Xám trả lời.

“Giờ cậu có thấy ông ta không?” chân Quạ hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.