VẠT NẮNG SAU HÈ - Trang 90

Điểm cười nói đùa trong lúc bước lên cầu thang.
- Bác mà để ở đây là bác phải tới chăm sóc nó nghen... Rồi bác phải tới
xem nó nở nữa...
An Hóa gật đầu cười cười.
- Cháu mà chơi với bác hoài cháu sẽ thành bà cụ non...
Hương Điểm cười hắc hắc.
- Vậy hả bác. Cháu thích Khi chén rượu khi cuộc cờ... Khi xem hoa nở khi
chờ trăng lên...
An Hóa cười lớn. Hương Điểm nghe giọng của ông bác già thật vui.
- Tiếc quá... Ba cháu mất rồi thành ra không có ai chơi cờ tướng với bác.
Bác thích được nghe giọng cười hí hí của ổng khi ăn con xe của bác...
Hương Điểm rơm rớm nước mắt. Hình ảnh người cha thân yêu hiện lên
trong trí tưởng của nàng.
- Cháu sẽ hầu cờ bác nếu bác muốn...
Đang đi An Hóa dừng lại rồi quay nhìn Hương Điểm. Chắc ông ta ngạc
nhiên khi nghe nàng nói tới chuyện đánh cờ tướng.
- Cháu biết chơi cờ tướng à?
Chỉ vào ngực mình Hương Điểm cười hắc hắc.
- Sư cờ nè... Cháu chấp bác con xe đó...
An Hóa lắc đầu quầy quậy như nghi ngờ lời nói của cô bạn nhỏ tuổi hơn
mình.
- Con xe... Ba của cháu cao cờ...
- Ậy... Cao nhân tắc hữu cao nhân trị mà bác. Ba của cháu cao cờ mà cháu
còn cờ cao hơn nữa...
- Cháu học chơi cờ tướng từ ai?
- Dĩ nhiên là từ ba của cháu...
- Như vậy cháu không thể nào giỏi hơn ba của cháu...
Hương Điểm bật lên tiếng cười thánh thót.
- Sao lại không. Bác đánh cờ chắc bác biết cái mà người ta gọi là sáng nước
hôn?
An Hóa chầm chậm gật đầu. Hai người lên tới tầng trên. Bật đèn hành lang
lên cho sáng Hương Điểm cười tiếp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.