Đào Hiều
Về đâu
Chương Kết
HAI NGƯỜI ĐÀN BÀ
Có người lái chiếc Innova chạy vòng vòng trong thị trấn, lạc vô một cánh
đồng, chạy ra sát bờ sông, nhìn thấy ghe máy đậu san sát thì sợ hãi, nhảy ra
khỏi xe, hỏi:
-Có về Cần Thơ không?
Dân quê đáp:
-Ghe máy này đi Cần Đước.
-Xa lộ đâu?
Người đàn bà hỏi, nhưng khi người ta đáp thì lại ngó chỗ khác, ngó lên đám
mây chói nắng. Rồi bỏ chiếc xe hơi nằm đó, đi dọc bờ sông.
Dân quê tưởng bà đi dạo nhưng bà đi miết đến chiều tối, lạc trong đồng
bưng. Gặp ông lão đi câu về, bà hỏi:
-Chiến khu Đ ở đâu?
Ông lão nhìn thấy một phu nhân sang trọng nhưng mặt mày thất sắc thì
nghi hoặc:
-Muốn tìm ai?
-Nhà văn Trần Vũ.
Rồi lội xuống ruộng mà đi. Ông lão sợ ma, bỏ chạy. Một giờ sau dân quân
xã đốt đuốc đi tìm, thấy bà ngồi trên bờ ruộng tối thui, liền dẫn về, đưa lên
xe. Nhờ địa chỉ trong sổ đăng kiểm xe người ta đã đưa được bà về tận nhà.
Vài tuần sau lại thấy bà ở một xóm lao động. Cứ đi thơ thẩn quanh một căn
nhà gỗ lụp xụp bỏ hoang, trước hiên có kê một chiếc sofa rách. Lúc này đầu
tóc đã bù xù, quần áo nhàu nát. Dân trong xóm tưởng bà là hành khất nên
không để ý đến.