VỀ ĐÂU - Trang 126

Buổi tối thấy bà nằm ngủ trên chiếc ghế sofa ấy, miệng ngậm điếu thuốc,
phì phèo nhả khói. Nửa đêm dân phòng tới hỏi:
-Ở đâu đến đây?
-Chiến khu Đ.

Dân phòng cười, bỏ đi. Đêm sau không hỏi nữa. Nhưng bữa nọ có mụ đàn
bà son phấn lòe loẹt, mặc áo hai dây, quần jean xệ, hở lỗ rún, tay cầm chai
rượu uống dở, ghé lại.
-Ê bồ! Chỗ này của tui.
Người đàn bà vẫn còn ngái ngủ:
-Mười Thảo đó hả?
Mụ già đập chai rượu vô thềm nhà, đưa cái đít chai nhọn hoắc ra trước
ngực kẻ lạ. Người đàn bà xoay lại, nhưng không thèm mở mắt. Bà ta lè
nhè:
-Má quên con rồi sao?
Mụ già giật mình, lùi lại một bước. Rồi ném cái chai vô xó, ôm chầm lấy kẻ
lạ.
-Con dâu của tui! Nam mô A-di-đà Phật. Con dâu của tui!

Rồi mụ khóc nức nở, khóc hu hu. Nước mắt nước mũi và nước dãi tung tóe
đầy mặt con dâu. Nhưng người đàn bà thì dửng dưng, lấy tay che mặt. Mụ
già lại rống lên như bò:
-Con có tiền không, con?
Miệng hỏi, tay thọc vô túi quần, hấp tấp moi móc.
-Đù má. Con giàu quá mà sao túi nào cũng sạch bách vậy?
Người đàn bà cũng chẳng thèm mở mắt. Mụ già rờ vô dái tai của con dâu,
thấy trống trơn thì hỏi:
-Bông tai đâu?

Im lặng. Mụ chụp lấy cổ tay của đối phương, gỡ cái đồng hồ trong chớp
mắt. Và biến mất cũng trong chớp mắt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.