VỀ TRONG MƯA BÃO - Trang 139

- Cùng với thương lượng phải có biện pháp kiên quyết. Nếu không sẽ

cứ nhùng nhằng và chẳng đâu vào đâu. Chú có biết vị trí cụ Tuần bị thương
trên cánh đồng Mạn Điền không?

Tân ngơ ngác:

- Làm sao tôi biết được. Khi ấy tôi đã vượt ra vùng tự do vào bộ đội.

Tất nhiên sau này tôi có nghe nói.

Thùy nhập đề:

- Vậy thì thế này. Lần ấy bộ đội ta phục kích ở Quán Khoang. Sau trận

đánh, các anh rút về qua đê Mạn Điền và tới cánh đồng Mạn Điền. Địch từ
quận lỵ Thọ Chương vận động ra Kim Trang và từ Bất Nạo ra đường Hai
mươi âm mưu tạo thành hai gọng kìm kẹp lại. Nhưng du kích làng Thị đã
có mặt ở đê chùa Dền và du kích làng Cao có mặt ở đê Cổng Và - chùa Mới
cùng tạo thành hai mũi yểm hộ. Kẻ thù dùng đại bác. Một anh bộ đội ngã
xuống. Một chiến sĩ du kích bị thương. Anh bộ đội ấy ngày nay là bí thư
huyện ủy của chúng ta, còn chiến sĩ du kích kia chính là cụ Tuần.

Đại tá im lặng. Nguyễn Văn Thùy nói tiếp:

- Điểm đất ấy là một trong những cái mốc ghi lại cuộc đời sáng láng

của cụ, cho nên chúng ta cần đặt làm nơi yên nghỉ cuối cùng của chiến sĩ.

Mặc dầu đã hiểu ra mục đích, Tân vẫn trợn mắt hỏi lại:

- Để làm gì?

Thùy nói rất nhanh:

- Để hôm trước cụ đã là người lính gác của làng thì từ nay và mãi mãi

sau cụ sẽ chăm sóc cho cuộc làm ăn sinh sôi nảy nở của làng. Sinh thời,
không ai dám động tới cụ thì khi nằm xuống sẽ không một kẻ nào dám xúc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.