VỀ TRONG MƯA BÃO - Trang 165

của làng, anh cứ việc ung dung về làng rồi cùng gia đình mang vòng hoa
tới viếng. Nhưng ở đây là vùng đất đang tranh chấp, là nơi ngày xưa anh đã
đổ máu, cụ Tuần đổ máu và vừa mới rồi một số người dân làng Thị và làng
Cao rớm máu. Anh không thể không viếng phần mộ cụ Tuần nhưng anh
phải có mặt một mình, để việc này chỉ liên quan tới lòng thành kính của cá
nhân anh đối với cụ mà thôi.

Xe bon bánh. Cô gái đột nhiên ngơ ngác, lạ lùng. Cái nhìn của cô, sự

đánh giá của cô về những ruộng nương và cây cối lù lù chạy lại phía sau
cùng với những chân làng xa xoay xoay về phía chân trời mới thật tươi vui
và mới mẻ. Người ta có thể hiểu ngay rằng cô gái ít được đi ô tô và có thể
nói gần như chắc chắn cô chưa bao giờ được ngồi trên ghế êm của chiếc xe
hơi du lịch. Bí thư huyện ủy mời lần đầu, cô ngập ngừng nhìn xuống đôi
bắp chân tròn trắng, vừa lội bùn còn đang lấm láp của mình. Bí thư huyện
ủy mời lần thứ hai, cô mới đưa cái cuốc cán ngắn vào dưới chân ghế. Cái
cuốc ấy đang nằm im trước mũi chân cô, như một vật trang điểm khôi hài
cho xe hơi của bí thư huyện ủy.

Tới chùa Mận, chiếc Lađa rẽ vào làng Thị và phóng bay bay. Tất cả

những nổ tát nước, những rãnh tháo nước cản trở chiếc U-oát của Bùi Danh
Tân hôm về làng thì giờ đây đã làm cầu, làm máng khiến chiếc Lađa nhỏ bé
xinh xắn không hề mắc một trở ngại gì.

Cô gái líu ríu nói với lên phía trên:

- Chú ơi! Liệu có thể nghèo được không hả chú?

Câu hỏi đột ngột quá, bí thư quay lại nhìn cô gái dò xét:

- Cũng có thể nghèo nếu như không chịu làm và không biết cách làm.

Cúc hăng hái:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.