VỀ TRONG MƯA BÃO - Trang 17

- Lên đi anh! Lên đi! Cửa hàng gần đây. Em chỉ phóng là tới. Bà chị

chẳng đến nỗi lại quy định cho anh chỉ được lên xã nửa giờ hay bốn, năm
mươi phút. Anh cứ chơi xả láng với em cả ngày hôm nay cho bõ sự đời.
Vất vả bốn mươi năm chẳng lẽ bây giờ...

- Ừ, tất nhiên chẳng ai quy định cho mình đi bao lâu. Nhưng lát nữa bà

con thôn ta sẽ họp bàn về tình hình ruộng đất. Họ có ý mời mình!

- Ôi dào! Anh không về nhẽ thường họ bỏ họp chắc? Các vị ấy cứ họp

liên miên. Anh tha hồ dự. Em chỉ sợ anh không còn sức. Mà có khi em sẽ
cùng về thôn với anh. Em cũng dự bàn một buổi xem sao. Bà con bảo em
mải mê đánh quả trên xã, trên huyện quên cả xóm thôn. Quên thế quái nào
được anh nhỉ. Ngồi lên anh. Ngồi lên!

Tân vừa ghé mông vào đệm êm êm thì La phóng vút như là cất cánh

vậy. Tới trước cửa hàng hợp tác xã mua bán anh ta bấm còi như làm hiệu
và cho xe chậm lại. Nhưng không đỗ, La đột ngột tăng ga cho con chim
màu xanh cánh trả lao qua đánh loáng và tới cửa hàng ăn uống gần đó.
Chiếc xe không thèm đỗ ở phía trước mà phóng qua cổng ngách vào sân
trong. Mấy cô gái líu ríu chào.

La hớn hở:

- Các em! Đây là sếp của anh! Bốn mươi năm cầm súng nhưng nhờ

trời sếp vẫn giữ được thân thể cường tráng - Giọng La bẹt ra - Quả thật
nom anh chỉ như ngoài bốn mươi một tí. Các em ơi, cho chút gì nhậu nhẹt
chứ!

Tân nhìn mấy cô gái tíu tít mà phát hoảng. Anh tìm cách tháo lui

nhưng La cứ ào đi:

- Chết thật! Chẳng lẽ gặp lại nhau mà anh không thèm uống với em

một chén hay sao. Em biết anh là người rất chuẩn mực nhưng em cho rằng
không phải vì thế mà không có quyền vui với nhau. Anh không uống nhiều

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.