VẾT SẸO VÀ CÁI ĐẦU HÓI - Trang 102

Chiều chạy đi xin điểm cho thằng Vệ lên lớp và được Lực khen là "rất tuyệt
vời! Hai em rất tuyệt vời!". Sáng nay, Đào lên phòng Cù Văn Hòn để trao
đổi về một câu văn trong tập tài liệu chữ Nôm…
Lâu lắm rồi, Đào không dám lên phòng Cù Văn Hòn. Hòn cũng thông cảm
với nỗi sợ hãi của Đào, mỗi lần cần bàn bạc việc gì Hòn lại trực tiếp gặp
Đào. Đào cũng tự thấy "có điều gì không phải" với Hòn, nên sáng nay,
nhân dịp Lực đi công tác xa, Cấu cũng đi vắng, Đào tự động lên phòng Cù
Văn Hòn.
Đưa mắt nhìn quanh căn phòng chật:
- Em dặn cái Chanh, cái Thùy… thường xuyên quét dọn cho sạch sẽ, lấy
nước lấy chè cho đầy đủ, cộng tác viên ở tỉnh xa về hay gặp anh…
- Cảm ơn em, các em quá chu đáo với anh.
- Tiếp nhà văn ở tỉnh xa về, cần nước giải khát, anh cứ gọi.
- Anh chẳng muốn phiền đến ai. Khi cần thì anh dẫn khách ra quán, ngồi
nói chuyện thoải mái.
- Anh giữ gìn quá. Anh giữ gìn cũng chẳng ai biết cho anh… Lần trước, em
dẫn nhân viên bưu điện vào mắc điện thoại phòng anh, sao anh lại bảo
không mắc.
- Anh cũng chẳng có việc gì cần kíp lắm mà phải mắc điện thoại ngay trong
phòng làm việc. Thỉnh thoảng cái Chanh, cái Xuân, cái Thùy nó vào gọi
anh ra nghe điện thoại thì anh ra hành lang cầm máy nghe để cho cái chân
nó hoạt động, chẳng ìẽ cứ ngồi ì mãi suốt ngày bên bàn giấy.
Đào mỉm cười:
- Giữ gìn quá, người ta lại chê anh là gàn là bảo thủ, không thức thời.
- Ai chê mặc họ…
Đào nhìn lên chiếc bàn trúc tiếp khách:
- Ấy chết, hai cái chén của anh sứt quai rồi, em bảo cái Chanh thay bộ ấm
chén khác… Hôm nay chúng nó chưa cắm hoa cho anh ạ?
- Có sáng nay cái Dung nó cầm hoa vào, nhưng anh bảo đem xuống cắm ở
phòng khách.
- Sao lại thế? Phòng khách đã có hoa rồi!
- Cũng phiền phức lắm em ạ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.