VẾT SẸO VÀ CÁI ĐẦU HÓI - Trang 113

phố Bùi Thị Xuân mới mất cách đây chừng mười hôm. Lưng bà cong gập
xuống giữa hai cái nồi như dáng mẹ mỗi lần xới cơm cho Hòn hồi bé dại…
Ông Đậu đánh máy chữ ở bên kia phố vốn là nhà giáo giỏi cả tiếng Anh
tiếng Pháp. Mỗi lần Hòn nhờ đánh bản thảo, dù bận mấy ông cũng giữ
đúng hẹn. Tiếng máy lách cách đã im bặt hơn tháng nay rồi… Bao nhiêu
mảnh đời rời rạc mà Cù Văn Hòn tình cờ gặp gỡ ngắn ngủi, đến lúc vắng
họ cũng tạo nên những khoảng trống trong tâm hồn, và chính từ những
khoảng trống ấy ngọn lửa tình yêu được nhen nhóm… Vậy thì tại sao? Tại
sao? Tại sao? Có mối quan hệ tình cảm được vun bón qua hàng chục năm
trời lại có thể tan vỡ như cốc thuỷ tinh rơi trên tảng đá? Phải chăng đấy là
tảng đá khô lạnh của cơ chế thị trường, nó tồn tại như vốn dĩ nó phải tồn
tại. Cái cốc thuỷ tinh bị tan vỡ không phải là do lỗi của nó, mà do lỗi của
con người không biết giữ pìn nó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.