VẾT SẸO VÀ CÁI ĐẦU HÓI - Trang 131

Tình cảm của người mẹ đối với con như trời như bể. Lực phó mặc hoàn
toàn cho việc cửa nhà việc con cái, dấn thân vào con đường giành giật
quyền lực, say mê đến mụ đầu mụ óc bỗng nhiên vấp vào cái "Thần tượng"
choáng mày choáng mặt. Đau hơn hoạn. Làm thế nào để vượt được? Làm
thế nào để vượt được? Làm thế nào để vượt được?
Lực là người lừng danh trong giới văn hóa về tài nghệ thủ đoạn. Đứng
trước một điều nguy khốn, người khác chưa nghĩ ra được một kế đối phó
thì trong đầu Lực đã nảy ra hàng chục thủ đoạn. Thủ đoạn bò ra lổm ngổm
như đàn rết bò ra từ một góc rừng ẩm ướt. Nhưng keo này thì…
Phan Chấn:
- Trời cũng không cứu được?
Hoàng Bảo:
- Lực biết khiêm tốn làm việc thì người ta còn thương. Nhưng hắn kiêu
căng, đểu cáng quá, không ai thương nổi!
Việt Sồ:
- Trên có trời dưới có đất, tao nói không sai! Toi! Toi! Toi! Phen này thì
thằng Lực toi!…
Nhưng trời ở đâu? Đất ở đâu? Trời và đất cũng chỉ là vật chất tồn tại ngoài
tư duy phi vật chất của con người. Trời và đất đâu có soi thấu được cái góc
lòng tối tăm nhất của Lực mà từ nơi đó đàn rết thủ đoạn bất thình lình lổm
ngổm bò ra.
Trong những phút bí bức nhất, quẫn bức nhất, khao khát quyền lực nhất,
Lực quằn quại và vụt lóe ra tia sáng thủ đoạn đầy tội lỗi: dùng thằng Vệ
làm con bài cuối cùng!
Dùng như thế nào? Dùng như thế nào cho có hiệu quả? Dùng như thế nào
cho có hiệu quả nhất? Lực lục lọi trong trí nhớ những sách vở đã đọc được,
đã học được, gạn ra, moi ra, móc ra, bới ra, để xem cái gì có thể ứng dụng
vào phút lâm nguy này. Cùng tắc biến, biến tắc thông. Phải quyết liệt. A,
Hàn Tín? Hàn Tín! Hàn Tín! Lực reo lên hai tiếng "Hàn Tín" như một tên
tuổi ngời sáng làm vị cứu tinh cho đời mình.
Trong Sử kí Tư Mã Thiên có ghi: "Hoài âm Hầu Hàn Tín là người ở huyện
Hoài âm. Khi còn hàn vi, nhà nghèo, tài năng đức hạnh không có gì để

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.