VẾT SẸO VÀ CÁI ĐẦU HÓI - Trang 135

Võ Văn Trực

Vết sẹo và cái đầu hói

Chương XIII

11 giờ trưa. Cấu đến các phòng khua khoắng:
- Đi! Đi! Đi!
Đào hỏi Chiều:
- Ông Cấu bảo đi đâu?
- Không biết.
- Ông Cấu bảo đi đâu vào giờ này?
- Biết thế nào được.
Lúc Cấu quay lại, vẫn thấy Đào và Chiều ngồi cặm cụi làm việc:
- Đi nhanh lên! Mọi người ra cả rồi.
Hai cô vội xếp sổ sách, khóa tủ bàn, cùng đi ra cổng.
Trên xe U oát đã ngồi chật ních: Việt Sồ, Hòn, Lực, Phạm Lương, Chanh,
Thuyên, Hoàng Bảo… Chanh ẩy Hòn ra phía cửa xe, lúng liếng con mắt:
"Em được ngồi bên cạnh bác Bao…". Chiều giơ tay bịt mồm Chanh: "Tao
cấm mày nói bác Bao… Mày trước sau rồi cũng bị vạ mồm…". Chanh
vòng hai tay lên ngực, nghiêm chỉnh ngồi thẳng người:
"Em xin lỗi bà chị… Em lỡ mồm… Thầy em chưa lên xe, em nói bác Bao
thì đã làm sao…".
Cấu đang đứng ngoài, thò đầu vào xe, lên giọng:
- Đủ chưa?
Chanh đớp ngay:
- Thưa thầy, đủ rồi ạ?
Hôm nay tôi cho đi liên hoan mừng ông Lực tai qua nạn khỏi. Đây là cuộc
liên hoan "hòa giải dân tộc".
Việt Sồ nổi cáu:
- Cho ăn cái gì thì ăn, chứ "hòa giải dân tộc" cái cóc gì!
Ô tô chạy được một đoạn khá xa, Lực hỏi:
- Thủ trưởng Cấu cho chúng tôi đi đâu bây giờ?
- Thịt chó Quảng Bá!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.