VẾT SẸO VÀ CÁI ĐẦU HÓI - Trang 39

- Em không biết… Em chỉ biết là từ khi Cậu Trời xách cái cặp da đen thì cả
cái kinh thành Viện Văn hiến này náo loạn, Cậu Trời đi đến đâu thì người
dạt ra hai bên đường, cóc nhái nhảy chồm chồm…
- Sao lại nhảy chồm chồm mày?
- Gớm?… Con cóc nằm góc bờ ao - Lăm le lại muốn đớp sao trên trời…
Thấy Chanh đối đáp vui vui, Việt Sồ chọc để kích Chanh nói thêm:
- Sao cóc lại đớp được sao mày? Con bé này dùng hình tượng ghê thật.
Đáng lẽ mày phải làm nhà viết sĩ thay tao.
- Gớm! Thân phận em là cóc thì em làm cóc, em đâu có dám đớp sao…
Này… "thầy lớn" Thanh Cấu của mày biệt danh là Cậu Trời, thế "thầy bé"
Quách Quyền Lực của mày không có biệt danh à?
Chanh lắc đầu:
- Có nhưng em không dám nói. Chúng nó đặt biệt danh hay lắm.
- Mày nói đi. Tao tuyệt đối giữ bí mật.
- Em sợ lắm.
- Trên có trời dưới có đất, tao thề tuyệt đối giữ bí mật.
Chanh ghé sát mồm vào tai Việt Sồ, thì thầm;
- Mặt Thớt…
Việt Sồ ngửa mặt, cười phá lên:
- Tài thật! Cái biệt danh đúng tính cách của nó. Mặt nó cứ trơ ra như mặt…
th…
Chanh vội giơ tay bịt mồm Việt Sồ:
- Ấy chết… Anh mà nói ra thì em bị đuổi việc…
Mấy cô mấy cậu thấy Chanh và Việt Sồ nói chuyện vui vẻ, cũng xúm lại,
mỗi người chêm vào một câu, cười như nắc nẻ.
Cấu bỗng xuất hiện, xách cái cặp da đen, to cao như ông hộ pháp, lừng
lững bước vào cửa. Cả đám người bỏ chạy về phòng làm việc. Chanh vội
vàng cầm cán chổi quét sán…
Cái hoạt cảnh này cứ diễn đi diễn lại trong cơ quan.
Thỉnh thoảng Cấu đi vắng thì một số anh chị em có dịp ngồi với nhau trò
chuyện thoải mái. Cấu về, cuộc trò chuyện lập tức bị dập tắt và đám người
lại tan tác như tổ ong bị một hòn đá ném vào. Có lần cô Chanh đã lanh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.