VÌ ĐÓ LÀ ANH - Trang 127

Chương 11

P

enelope gọi tôi vào phòng vài ngày sau cuộc thi chạy. Chỉ cần nghe

giọng là tôi đã biết chị muốn tôi xem giúp có bệnh gì không bởi trước đó
chị tỏ ra rất vui mừng khi nghe tôi kể mình đang theo học lớp nhân viên
cứu hộ. “Có phải tôi bị DDTM không?”, chị vừa nói vừa chỉ vào phần phía
sau đầu gối.

“DDTM là gì?”. Tôi vừa hỏi vừa cúi xuống xem chỗ chị chỉ.

“Dị dạng tĩnh mạch”, giọng chị đầy vẻ lo lắng.
“Hừm, trông có vẻ như là bị giãn tĩnh mạch, nếu ý chị là thế”, tôi vừa nói

vừa đứng dậy. “Còn chuyện gì nữa không?”

“Tối nay có một lớp dạy tự vệ ở bệnh viện tôi muốn cô đến đó. Tôi có ý

này”, Pen trở về chỗ ngồi và tiếp tục, “Chúng ta sẽ viết chùm bài Những
người anh hùng của thị trấn Eaton Falls. Chúng ta có thể phỏng vấn anh
chàng huấn luyện viên đó, tên anh ta là Ryan gì đấy, tôi có ghi vào đâu đấy
thì phải. Anh ta rất quan tâm đến vấn đề bảo vệ phụ nữ và muốn giúp họ tự
bảo vệ mình”. Tôi trề môi xì một tiếng rõ to. “Đại loại như vậy. Rồi tiếp đó
chúng ta có thể tiếp tục với những câu, chuyện điển hình về những người
lính cứu hỏa hay cứu hộ, đội trưởng nhóm hướng đạo sinh, hay những
người chuyên giải cứu vật nuôi. Cô thấy sao?”

“Được lắm, nghe có vẻ hay đấy”.
“Chắc chắn loạt bài đó sẽ giúp báo bán chạy hơn. Lượng độc giả gần đây

cũng chưa đến nỗi giảm nhưng chắc chắn là cũng chẳng tự dưng mà tăng
lên được”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.