VÌ ĐÓ LÀ ANH - Trang 136

Một vài người đã bắt đầu xông vào bạn tập, trong đó có cả mẹ tôi, trong

vai kẻ tấn công dễ thương. Không ai bị vật ra sàn, mặc dù có một cô gái trẻ
loạng choạng suýt ngã. Đây chính là cơ hội để tôi tỏa sáng, nhưng Angela
tay chân vẫn run rẩy và thay đổi tư thế liên tục.

“Thử đi nào”, tôi bắt đầu thấy khó chịu. “Không sao đâu”.

Cô nhăn mặt, nhắm tịt mắt lại và lao vào tôi. Tôi túm tay, kéo và vật.
Angela nhào một vòng trên không và ngã phịch xuống sàn nhà. Cô thở

hổn hển.

“Chết! Cậu có sao không? Mình rất xin lỗi, Ange”. Thật lòng tôi không

nghĩ cô ấy nhẹ đến thế. Tôi đỏ mặt vì xấu hổ và cảm thấy tội lỗi. Tôi đưa
tay lên che miệng, cô ấy vẫn nằm dó. “Ange, mình thực lòng rất xin lỗi!”

Angela sửa lại cái kính bị lệch và nháy mắt với tôi.
“Giỏi lắm”. Ryan đến bên tôi từ lúc nào, anh cúi xuống và giúp Angela

đứng dậy. Cô phủi phủi lưng và nhìn tôi có vẻ trách móc.

“Mình rất xin lỗi”, tôi thì thào.

“Cô có sao không?”. Ryan hỏi Angela.
Cô gật đầu và mỉm cười trông đến tội nghiệp. “Cô bạn tôi đây biết rõ cô

ấy khỏe đến mức nào”, cô nói.

“Mình xin lỗi”, tôi chẳng biết nói gì thêm.

Ryan Darling quay sang tôi. “Cô tên gì?”. Anh hỏi. “Cô có vẻ có khiếu

với môn này đấy.”

“Thực ra là vì tôi có đến bốn ông anh trai”. Tôi lẩm bẩm rồi cười, “Xin

chào, tôi là Chastity O’Neill”. Đến giờ anh mới thèm để ý đến tôi, tôi chợt
nghĩ ra nhưng rồi cũng nhanh chóng tha thứ cho anh. Khung người anh đẹp
hơn cả các vị thần Hy Lạp, còn đôi mắt thì trong vắt xanh thẳm như cặp
mắt của Derek Jeter. Ôi trời ơi là trời, sao trên đời lại có người đẹp trai đến
vậy.

Anh quay sang nhìn tôi có vẻ như muốn nói gì đó, làm chân tôi sướng

run lên. “Cô ở bên tòa soạn đúng không?”. Anh hỏi nhẹ nhàng. Ôi chao, cái

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.