VÌ ĐÓ LÀ ANH - Trang 138

“Được rồi”, Ryan quay ra nhìn cả lớp. Trời ơi! Nhìn hai gò má ấy kìa!

Từ vị trí của mình, tôi có thể thoải mái ngắm anh những góc độ tuyệt đẹp
và tôi nhận ra lông mi của anh dài và cong vút đến nhường nào. Không thể
tin được. “Nếu bị kẹp cổ như thế này, các bạn phải xử lý thật nhanh, một
khi các bạn không thể thở được nữa thì có kháng cự cũng vô ích. Chastity,
cô còn trẻ, thân hình cô rất rắn chắc, và rõ là cô rất khỏe mạnh”, anh vừa
nói vừa nhìn xuống (vâng, nhìn xuống, lần đầu tiên có người cao hơn tôi).
Tôi cố gắng không để lộ niềm vui sướng và tự hào.

Tôi mỉm cười. Trẻ, rắn chắc, khỏe mạnh. Tôi như nuốt từng lời anh nói!

Hơn thế nữa tôi còn đang tận hưởng cảm nhận khi anh đặt tay lên vai tôi,
ngay chỗ xương quai xanh trong khi anh vẫn tiếp tục giảng về dáng đi
mạnh mẽ, ánh mắt mạnh mẽ, vân vân và mây mây. Tôi chẳng còn nghe
thấy gì nữa. Tất cả những gì tôi cảm thấy lúc này là hơi ấm từ đôi tay anh,
hơi ấm từ từ lan ra tỏa như dòng mật ong ấm nóng đang chảy khắp người
tôi và để cho mình mặc sức tưởng tượng: anh đang vuốt ve cánh tay tôi, hơi
ấm trên da thịt tôi, anh kéo tôi áp sát vào ngực mình, miệng anh cúi
xuống...

Đột nhiên tôi nhận ra cổ họng mình đang bị nghiến chặt, không phải là bị

thít lại, mà là bị nghiến chặt, trong lúc chưa kịp định thần thì chân tôi đã lên
gối, rất mạnh.

Ryan quỵ xuống như bò tót ngã quỵ trên sàn đấu. Cổ họng tôi trở lại bình

thường, nhưng người đàn ông mà tôi toan lấy làm chồng đang lăn lộn trên
sàn, tay liên tục cào cào tấm thảm, vì có vẻ như tôi vừa lấy đi cơ hội làm bố
của anh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.