VÌ ĐÓ LÀ ANH - Trang 243

“Chào các con”, mẹ reo lên. “Bác rất vui được gặp con, Ryan à! Bác rất

thích lớp học của con! Con đúng là một giáo viên tận tâm! Rất vui được
đón tiếp con!”

“Chào mẹ”. Tôi vừa nói vừa cúi xuống hôn má bà.

“Rất vui được gặp lại bác, bác O’Neill”, Ryan tặng hoa cho mẹ tôi.
Mẹ tôi làm bộ ngạc nhiên. “Ôi cháu còn mang hoa cho bác nữa à! Chu

đáo quá! Thật tuyệt vời!”

Tôi nhướng mắt. “Có mùi gì thơm thế hả mẹ? Mẹ thuê người đến nấu

đấy à?”

“Ôi Chastity, con bé đùa đấy Ryan ạ, bác vốn dĩ rất thích nấu nướng”.

Mẹ tôi đi đến bên lò nướng. “Chỉ là dạo gần đây mẹ có tham dự vài lớp nấu
ăn thôi”.

Tôi liếc nhanh vào trong lò và ứa nước miếng khi trông thấy món sườn

nướng vàng ươm, ngon lành. “Con thấy mình như trong phim viễn tưởng
ấy. Ở nhà mẹ và lại được ăn ngon nữa. Lạ lùng thật”, tôi lẩm bẩm. Mẹ quay
sang đập tôi một cái.

“Cô ơi, mình chơi trò chó sói đi, cô!”

“Chào con, Sophie. Không phải lúc này, con yêu à” Tôi nhấc bổng con

bé lên, hôn chụt vào má một cái rồi đặt nó xuống. “Ryan, anh chuẩn bị gặp
cả nhà em nhé. Chuẩn bị tinh thần đi anh bạn”. Tôi dẫn anh vào phòng
khách, nơi cả nhà đang tụ tập. Trong một giây tôi mới nhận ra chắc hẳn
Ryan thấy gia đình tôi thật kì quái. Những người đàn ông cao lớn và điển
trai, các bà chị dâu xinh đẹp và hấp dẫn, lũ trẻ thì đẹp như thiên thần nhỏ...
rồi cả tiếng cãi vã, la hét, tiếng chạy huỳnh huỵch, cắn xé nhau nữa chứ.
Gia đình tôi là như vậy đó.

“Mọi người yên lặng cho em giới thiệu nào”, tôi nói to. “Đây là bạn trai

em, Ryan Darling. Ryan này, anh đừng cố nhớ hết tên mọi người nhé. Đây
là các anh trai em, Matthew, anh đã gặp anh ấy rồi, còn đây là Mark, kia là
Luke hay còn gọi là Lucky, và anh John hay còn được gọi là Jack. Đây là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.