VÌ ĐÓ LÀ ANH - Trang 255

Chương 24

V

iên cảnh sát điều tra an ninh mạng tên là Chip, giống như chip điện tử

trong máy tính vậy. Anh ta yêu cầu tôi rời khỏi bàn làm việc để kiểm tra
một lượt các dữ liệu trong máy tính của tôi, tìm xem có kẻ nào tấn công vào
hệ thống được không. Từ đó đến nay tôi chưa nhận thêm bất kỳ bức thư nặc
danh nào, và cũng chưa ai vượt qua được tường lửa để đột nhập vào hệ,
hoặc thay đổi vị trí mấy đồ chơi trên bàn tôi nữa. Bây giờ tôi lại thấy hối
tiếc vì đã gọi cảnh sát, bởi chuyện này trông như thể tôi tự bịa ra vậy. Bàn
làm việc của tôi quá nhỏ cho hai người (trừ khi tôi ngồi vào lòng Chip, tôi
chắc là anh sẽ thích như vậy lắm), còn phòng họp thì đang bị Alan chiếm
giữ để phỏng vấn, nên tôi đành ngồi tạm khu vực lễ tân, ngay đối diện
Lucia.

“Máy với chả móc, thật là rắc rối”, giọng cô ta nghe thật cáu bẳn. “Ở nhà

tôi chẳng khi nào thèm động đến máy tính”.

“Teddy Bear của cô cũng không dùng à?”, tôi hỏi.
“Teddy và tôi không sống chung”, cô ta đáp. “Chúng tôi đợi đến lúc kết

hôn, phải để dành cho đêm tân hôn chứ”.

Anh ta nói thế để lừa cô thôi. Thực lòng thì tôi cũng chẳng muốn bận

tâm đến chuyện tình cảm của Lucia với anh chàng Teddy Bear kia, nhưng
chẳng lẽ cô ta không nhận ra có gì bất thường khi một người đàn ông gần
bốn mươi tuổi, đính hôn được năm năm mà vẫn không đòi hỏi chuyện ấy à?
Thôi đi.

“Tôi đã nói với Penelope rồi”, cô ta tiếp tục. “Tôi đã bảo là không nên

lập trang web cho tòa soạn mà, rồi sẽ có lúc người ta không thèm mua báo

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.