VÌ ĐÓ LÀ ANH - Trang 256

mà đọc nữa đâu”.

Tôi nhìn lên trần, uốn lưỡi bảy lần, cố gắng lờ đi nhưng vẫn không sao

bỏ qua được chuyện này. “Cô thật là ngây thơ Lucia à”, tôi nói, “chúng ta
phải xây dựng website chứ, mười năm nữa có thể người ta sẽ không đọc
báo giấy, nhưng vẫn sẽ dùng website”.

“Làm sao cô biết được chuyện đó có xảy ra hay không?”, Lucia gắt gỏng

ra mặt. “Theo mớ lý thuyết ấy thì giờ này người ta phải lái xe buýt lên mặt
trăng rồi ấy chứ”.

Tôi định mở miệng phản đối nhưng chợt nhận ra là cô ta nói đúng. Lucia

mở bộ đồ trang điểm kiểm tra lại một lượt bộ mặt trắng bệch thư bả matít
của mình, màu son hôm nay là son lì đỏ chót, lạ một nỗi là tôi chưa bao giờ
thấy lớp son trên môi cô ta mờ đi hay bị dính vào răng. Đúng là đồ điệu
chảy nước.

Như đọc được suy nghĩ của tôi, cô ta quay lại nói với tôi với vẻ vô cùng

tội nghiệp. “Cô nên thường xuyên trang điểm hơn, Chastity à”.

“Tôi mà trang điểm thì nhìn chả khác gì mấy gã pê đê cả”, tôi vừa nói

vừa liếc nhanh đồng hồ.

“Tôi thì nghĩ là phụ nữ dù sao cũng nên chú ý đến ngoại hình một chút”.

Cô ta vừa nói vừa khinh khỉnh nhìn xuống cái quần kaki, cái áo sơ mi xanh
nhạt tạm chấp nhận và đôi giày thể thao màu đỏ của tôi. “Tôi nghĩ phụ nữ
lúc nào trông cũng phải đẹp nhất có thể”.

“Tôi thì lại nghĩ trông cô sẽ đẹp hơn nhiều nếu không có cái lớp hóa

trang tuồng chèo trên mặt và quay về với gương mặt tự nhiên”, tôi quay lại
cười gượng gạo. Lucia ném cho tôi cái nhìn đầy thương cảm rồi trả lời điện
thoại với cái giọng leo lẻo quen thuộc. “Tòa soạn Eaton Falls xin nghe, tôi
là Lucia Downs!”

“Tôi chẳng tìm thấy gì cả”, Chip nói khi bước đến chỗ tôi. “Thủ phạm

chắc chắn đã xóa sạch dấu vết, có vẻ khá chuyên nghiệp đấy. Với số lượng
truy cập trên wedsite của cô, chắc phải mất vài tuần, thậm chí vài tháng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.