VÌ GIÓ Ở NƠI ẤY - Trang 494

Lục Tự cảm thấy thật bất lực: "Có cảnh sát bảo vệ Chu Dao rồi".

Lạc Dịch gật gù: "Thế cơ đấy!".

Lục Tự chỉ biết lặng thinh, nhưng không chịu từ bỏ ý định, vẫn muốn

chen chân: "Họ biết mặt tôi nên tôi không đi được, nhưng tôi có thể cử mấy
đồng nghiệp âm thầm đi cùng các anh".

"Đừng." Khương Bằng vội vàng giơ tay lên ngăn cản. "Người ta đã

mò ra mặt của đồng nghiệp anh rồi, đừng nhúng tay nữa. Bứt dây động
rừng".

Lục Tự bực bội: "Chẳng lẽ tôi cứ đứng yên không làm gì?".

"Thật đúng là không thể ngồi không được." Lạc Dịch cười hờ hững.

"Người của các anh canh giữ ở bên ngoài, nhỡ may có chuyện gì thì tiếp
ứng".

Lạc Dịch dừng một lát, đột ngột hỏi: "Ở trong đó có súng không?".

Câu hỏi này khiến ba người đều trầm mặc.

"Có lẽ không có." Lục Tự đánh giá tình hình. "Trên đường tới đây, chỗ

nào cũng có trạm kiểm tra và tuần cảnh, bên này điều tra ma túy rất gay
gắt, súng đạn cũng vậy".

"Chỉ mong là thế."

Lạc Dịch trở lại phòng Chu Dao, cô đang xem ti vi, chương trình đêm

khuya không có gì đặc sắc. Anh ngồi cạnh cô, nhẹ vuốt đầu cô: "Vần chưa
ngủ à?".

"Em chờ anh về.” Chu Dao lại gần ôm hông anh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.