VÌ GIÓ Ở NƠI ẤY - Trang 530

Anh ta thấy Lạc Dịch đi theo, quay đầu hỏi: "Còn đề nghị gì nữa

không?".

"Không có." Lạc Dịch lắc đầu, hơi chần chừ.

"Có gì cứ nói thẳng." Anh ta cười nói cười. "Trông chẳng giống anh

chút nào".

"Anh đã liên lạc với bên Lục Tự rồi à?"

"Đúng vậy."

"Tình hình bên anh ta thế nào?"

"Đội ngũ đã chuẩn bị sẵn sàng, chỉ chờ bên chúng ta xác nhận thôi."

"Cô gái kia đâu?" Lạc Dịch đột ngột chuyển hướng.

"Hả?" Anh ta sửng sốt, sau đó mau chóng phản ứng, cười nói.

"Cô gái đá anh ấy hả? Nhóm cô ấy lên máy bay đi rồi." Anh ta nhìn

đồng hồ đeo tay. "Chắc hẳn lúc này đã hạ cánh tại Bắc Kinh".

"Ừ." Lạc Dịch khẽ gật đầu, trầm lặng rít một hơi thuốc, hồi lâu sau

ngẩng đầu nhìn lên bầu trời cao trong xanh vời vợi phía biên giới, không
nói gì thêm nữa.

Chu Dao ngủ một giấc dài, lúc tỉnh dậy đã đến giữa trưa. Sáng nay, cô

và Khương Bằng vừa rời khỏi khách sạn, anh ta đã ra lệnh tìm một khách
sạn nghỉ ngơi trước đã, bởi vì... anh ta mệt rồi. Cô không biết làm gì, đành
ngoan ngoãn đi ngủ, huống chi suốt đêm cô chưa ngủ cũng mệt rã rời, cứ
thế thiếp đi đến tận trưa luôn.

Chu Dao chạy đến phòng của Khương Bằng, gõ cửa: "Đại ca

Khương!".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.