VÌ GIÓ Ở NƠI ẤY - Trang 534

Có một vật màu trắng được kê dưới chân bàn, hình như cái bàn bị

vênh nên có người gập giấy nhiều lần rồi nhét xuống dưới kê cho cân.

Khương Bằng nhấc một chân bàn lên, Chu Dao rút mẩu giấy bẩn thiu

kia, mở ra thì thấy đó là một tờ xin đăng kí tạm trú tạm vắng, phía trên ghi
rõ địa chỉ hộ tịch: Trại Ngõa Đao - Tây Song Bản Nạp.

Chu Dao ngẩng đầu, nhếch môi cười đầy bí hiểm. Khương Bằng cũng

cười, hạ chiếc bàn xuống: "Đi thôi".

Nhưng Chu Dao cau mày, lườm anh một cái: "Nhấc cái bàn lên xem

nào!".

Khương Bằng mất kiên nhẫn: "Còn gì nữa?".

Chu Dao chỉ mặt đất, Khương Bằng cũng nhìn theo. Phần sàn nhà

dưới chân bàn có một mảng sạch bóng cùng kích cỡ với mẩu giấy vừa rồi.
Mà những chỗ khác đều cáu bẩn, vừa nhìn biết ngay chỗ này bị thiếu đồ.
Khương Bằng quả thực không thể thốt nổi một lời. Mãi đến khi hai người
xử lý xong dấu tay dấu chân, trèo xuống dưới lầu theo đường cũ, Khương
Bằng mới tò mò: "Cô em?".

"Dạ?"

"Lúc nãy cô làm vậy là học từ tay họ Lạc kia sao?”

Chu Dao chẳng buồn trả lời. Hai người ra ngoài bằng lối cửa sau, quét

mắt nhìn hàng xóm xung quanh. Không ai chú ý đến họ. Tiến về hướng vừa
đi tói, bước chân Chu Dao vừa nhẹ vừa nhanh. Đi được nửa đường thì dây
giày bị tuột, cô ngồi xổm xuống thắt dây, chợt liếc thấy phía sau có hai
người, hình như là người mà cô vừa gặp ở dưới lầu nhà gã nghiện bạc kia.

Chu Dao chầm chậm buộc lại dầy giày rồi đứng dậy, hạ giọng nói với

Khương Bằng: "Có người đang theo dõi chúng ta".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.